Sau ngày hôm đó, Tiết Thuỵ Du quay lại với cuộc sống bình thường ngày đi làm đến mệt mỏi, tối về nhà liền ngủ ngay của mình, nhưng cô cảm thấy mơ hồ, bức tường vô hình ngăn cách giữa cô và Lương Hạo Hiên bỗng chốc như bị ai đó cán thêm một lớp nữa cho dày thêm một chút. Thú thật, Tiết Thuỵ Du chưa bao giờ muốn bản thân mình phản bội lại Lương Hạo Hiên, nhưng cô cũng không có cách nào từ chối Trình Dục Uy được. Một bên là hôn phu, một bên là người nắm giữ quyền sinh sát của cô, Tiết Thuỵ Du thật tình không dám đưa ra lựa chọn.
Dẫu biết bản thân mình ti tiện, Tiết Thuỵ Du vẫn không có cách nào để bản thân không là một đỉnh trong tam giác tình ái này. Cô không muốn tổn thương Lương Hạo Hiên bằng cách đến bên cạnh Trình Dục Uy theo như cách mà hắn luôn muốn, nhưng cô cũng cảm thấy bản thân không thể nào từ chối được Trình Dục Uy. Như đứng giữa một ngã ba đường, Tiết Thuỵ Du không biết phải chọn đi lối nào, càng như vậy cô càng cảm thấy mình lại phản bội thêm. Thật sự là tiến thoái lưỡng nan! Tiết Thuỵ Du bâng quơ suy nghĩ rồi lại tự rơi vào trong bế tắc.
“Sao thế? Đầu óc cậu cứ như ở trên mây ấy.”
“Haiz, Nhã Lam! Cậu có bao giờ rơi vào trường hợp tình tay ba bao giờ chưa?”
Tần Nhã Lam nhìn Tiết Thuỵ Du với một ánh mắt hết sức là vi diệu, như mang đủ tư vị chua - cay - mặn - nhạt để nhìn vào một câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem-len-nham-giuong-dai-tong-tai/1140970/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.