Mạc Dịch Sinh còn đợi ở phòng vẽ tranh, làm Nghiêm Hải An không nghĩ tới cậu bỗng nhiên có khách.
Hà Linh và Mạc Dịch Sinh cùng ngồi trên một cái ghế sô pha, xem chừng trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thấy cậu bước vào, Hà Linh liền đứng lên, rất chính thức mà tiếp đón.
Nghiêm Hải An nhìn thoáng qua Mạc Dịch Sinh, cười nói: “Hy vọng Dịch Sinh còn nhớ mời cậu đi ăn cơm.”
Cậu vừa nói, Mạc Dịch Sinh ngượng ngùng mà cười lên: “Tôi thật đúng là đã quên rồi, cậu làm cho chỗ mua bán bên ngoài công khai một chút đưa lên đến tôi mới nhớ tới.......”
“Lúc đầu chính là đánh liều đến hỏi thăm thôi, cũng không trách cậu.” Hà Linh có lòng tốt vì Mạc Dịch Sinh mà die,n; da.nlze.qu;ydo/nn khuyên giải một câu, cúi thấp đầu nhìn nhìn mà bày tỏ, “Thời gian đã trễ như thế này rồi, vậy tôi sẽ không quấy rầy nữa, tôi đi trước đây.”
“Tôi đưa tiễn cậu.” Chỉ cần người trước mặt không phải là Tôn Ngôn, Nghiêm Hải An lại biến trở về lại thành một quý ngài độ lượng biết tiến biết lùi, Mạc Dịch Sinh sẽ không thay người tình qua lại luôn luôn đưa Hà Linh đưa đến tận xe mới quay trở về.
Mạc Dịch Sinh ngồi trên sô pha ăn quả quất, còn đưa cho cậu một quả: “Lúc trước Hà Linh làm cho người ta giúp đỡ đưa những cái này từ quê mang lại đây, rất là ngọt đó, cậu đến đây ăn thử đi.”
Người này thật sự là rất có lòng, trách không được nhân duyên lại tốt như vậy, vì vậy cho dù trình độ vẽ tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-khong-dung-dan/196861/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.