- Tán quản lý, tôi muốn anh phải giải quyết tốt chuyện này. Nếu cần bồi thường thì bồi thường, cần nhượng bộ thì nhượng bộ. Nếu không, đến cuối cùng không dễ xuống đài, anh nói đúng không?
Lưu Vĩ Hồng cười nói, trong giọng mang theo ý giễu cợt rất rõ ràng.
Chu Ngọc Hà và Hoàng Đào Hoa liếc nhau một cái, không biết Lưu Vĩ Hồng vì sao lại dũng cảm như thế.
tán quản lý cả giận nói:
- Cái gì mà không xuống đài được? Anh đang uy hiếp tôi đấy à? Anh ở hệ nào?
Vẻ mặt của Lưu Vĩ Hồng hiện giờ cũng thật giống sinh viên đại học. Hiện giờ sinh viên đại học đều là một đám to mồm, coi mình là con trời. Loại thanh niên không biết trời cao đất rộng này, Tán quản lý cũng đã gặp nhiều, nhưng dạng như Lưu Vĩ Hồng thì cũng là lần đầu đụng phải.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Tôi không phải là sinh viên đại học Ninh Thanh, tôi đã sớm tốt nghiệp.
Tán quản lý khẽ thay đổi vẻ mặt, nhìn lại Lưu Vĩ Hồng rồi lại quay sang Hoàng Đào Hoa. Chẳng lẽ là bạn trai Hoàng Đào Hoa? Trên xã hội xếp vào loại thanh niên thất nghiệp?
Nếu thế thì cũng nên cẩn thận, loại côn đồ liều mạng này nếu như chọc cho hắn nổi khùng lên thì cũng chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra.
- Như vậy đi, chuyện tiền thế chấp có thể bàn với tôi, con người tôi cũng dễ nói chuyện. Ngày mai các người nạp ba ngàn tiền thế chấp coi như xong, tôi sẽ cho các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050503/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.