- Chị dâu, em lên trước đi làm cơm, đợi các người cùng nhau đi lên ăn cơm a.
Lưu bí thư cũng không dám bên đường làm ra chuyện gì khác người, rất nhanh buông Đường Thu Diệp ra, mặc dù động tác thân mật này rất ngắn nhưng Lưu nhị ca đã cảm nhận được rất nhiều ánh mắt mang theo địch ý cực độ.
Tiểu tử này, diễm phúc của hắn không cạn a!
Đoán chừng bất kỳ một nam nhân trưởng thành nào thấy một màn vừa rồi đều đem Lưu nhị ca trở thành tử địch.
Đường Thu Diệp quay vào trong cửa hàng hô một tiếng rồi vội vàng nắm tay đi lên lầu bốn. Vừa vào cửa, Lưu Vĩ Hồng đã ép nàng vào tường, miệng và hai tay cùng tấn công.
Đường Thu Diệp cũng kích động, ôm siết lấy Lưu Vĩ Hồng hết sức phối hợp. Bất quá khi Lưu Vĩ Hồng bắt đầu mò mẫm thì Đường Thu Diệp lại bắt đầu giãy dụa.
- Vĩ Hồng...... Bây giờ không nên, nấu cơm đây......
- Không có chuyện gì, ăn em trước đã!
- Đại ca chị dâu chút nữa lên đó.....
- Em không gọi điện thoại, bọn họ sẽ không đi lên.
- Ái......
Đường Thu Diệp không có từ để nói, không đợi nàng nghĩ ra câu tiếp theo, Lưu Vĩ Hồng đã ôm nàng đá văng cửa phòng ngủ, hai người sau đó té trên mặt giường lớn.
- Cửa...... Cửa không khóa....
Rất nhanh, trong phòng ngủ vừa truyền ra tiếng kinh hô của Đường Thu Diệp.
- Bất kể, không ai tới đâu!
Hô hấp của Lưu nhị ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050445/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.