Nhưng vẻ mặt của ông cụ vẫn bình thường, nhẹ nhàng khoát tay với Lưu Thành Thắng, mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, vẫn ôn hòa như trước nói:
- Vĩ Hồng, nói cụ thể ý kiến của cháu đi.
Trong phòng khách lập tức yên tĩnh lại. Mọi người đều tập trung nhìn Lưu Vĩ Hồng.
- Vâng, thưa ông nội!
Lưu Vĩ Hồng thẳng thân mình, cung kính nói.
Những lời nói kia của hắn không phải là những lời nói bốc đồng, mà là trải qua sự suy nghĩ cặn kẽ. Điều này có liên quan đến hai năm sau này, cho nên đây chính là phương hướng vấn đề của Lưu gia mà Lưu Vĩ Hồng dự định sẽ báo cáo với ông cụ. Chiếu theo lịch sử song song của thế giới, chiếu theo những hiểu biết của Lưu Vĩ Hồng về hướng đi chính trị của cao tầng lúc này, nhất là việc ông cụ có thể thọ lâu thì sẽ khiến cho vấn đề này trở nên vô cùng quan trọng. Một bước vô ý, cho dù không phải là đi vào chỗ chết nhưng cũng sẽ mang lại sự đả kích cho Lưu gia.
Đương nhiên, nếu ông cụ có thể sống thọ thêm vài năm nữa, thì mọi chuyện sẽ khác.
Nhưng thiên mệnh không thể kí thác vào tay một người. Nếu chẳng may không thể nghịch chuyển thiên mệnh, ông cụ vẫn như trong kiếp trước, mất đi sau hai năm nữa thì vấn đề này là rất nghiêm trọng.
Vì vậy Lưu Vĩ Hồng một chút cũng không bối rối, vẻ mặt trầm tĩnh chậm rãi nói:
- Đầu tiên, chúng ta có thể thảo luận một chút về chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050403/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.