Lưu gia khi tụ họp lại với nhau thì có quy tắc đã định. Khi mọi người ngồi xuống trong phòng khách thì lập tức có người hầu mang trà đến.
Ánh mắt ông cụ đảo qua trên mặt tất cả đám con cháu, bắt đầu từ Lưu Thành Thắng và kết thúc cũng ở Lưu Thành Thắng. Ông cụ chậm rãi nói:
- Thành Thắng, con đi Giang Nam cũng hơn nửa năm rồi, tình hình thế nào?
Lưu Thành Thắng là con cháu nắm giữ chức vụ cao nhất trong Lưu gia. Mỗi lần đều do ông ta đại diện báo cáo với ông cụ. Lần này cũng không ngoại lệ. Lưu Thành Thắng trước kia tuy rằng cũng là chủ quản một phương nhưng đây là lần đầu tiên đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy. Ông ta đã có kinh nghiệm trong một thời gian dài quản lý một địa phương. Cho nên ông cụ đối với việc Lưu Thành Thắng đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh ủy một tỉnh kinh tế lớn thì cũng rất chú ý.
Lưu Thành Thắng liền quay sang cha mẹ, hơi cúi thấp người xuống, sau đó chậm rãi báo cáo tình hình của mình ở Giang Nam.
Tất cả mọi người đều lắng nghe một cách chăm chú, trong đó có cả Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Thành Thắng nhậm chức ở Giang Nam, là do ông ta cực lực thúc đẩy. Lúc trước, ý của Lưu Thành Thắng là muốn ở lại Ban tổ chức trung ương đảm nhiệm chức Phó trưởng ban thường trực. Đương nhiên, không phải là Lưu Thành Thắng không biết việc đảm nhiệm chức vụ cao nhất ở một tỉnh có tầm quan trọng như thế nào. Gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050401/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.