- Mau tới thôi, Vĩ Hồng ca ca, mau tới giúp em bắt con cua…
Tiêu Du Tình la to, dường như nhìn thấy sự vật thú vị nhất trên đời này, nếu không phải đứng trong nước, nó nhất định sẽ múa tay múa chân
Lưu Vĩ Hồng liền có chút đau đầu
Cô bé ban đầu gọi hắn là "ca", không biết như thế nào lại tự chủ trương đổi thành "Vĩ Hồng ca ca", một chữ biến thành 4 chữ, cũng không ngại mệt, gọi khá vui. Nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không thể không thừa nhận, tiếng "Vĩ Hồng ca ca" quả thật "mờ ám" hơn một chữ "ca" nhiều, nghe vào trong tai, không thể tránh khỏi nảy sinh ít cảm giác khác thường
Loại ngọt ngào này, cảm giác khác thường!
Tùy vào Tiêu Du Tình kêu la không ngừng, Lưu Vĩ Hồng tự lo hút thuốc, không đáng để ý tới. Trong khe suối này, cua thì không ít, Lưu Vĩ Hồng thấy nhiều rồi, tất nhiên không hề kỳ lạ. Đối với Tiêu Du Tình mà nói, có thể vẫn là lần đầu tiên tại dã ngoại nhìn thấy con cua còn sống, vô cùng hưng phấn cũng là hợp tình hợp lý
Thấy Lưu Vĩ Hồng mặc kệ, Tiêu Du Tình liền bĩu môi, trên khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ mặt "tàn nhẫn", nghiêng đầu suy nghĩ, tay trái cuộn chiếc váy dài lại, siết chặt trong tay, lại kéo lên trên một chút, lộ ra một khúc đùi to trắng như tuyết phấn, mềm mại trắng trẻo, quả thật có thể khiến ánh mắt của bất kỳ đàn ông nào phải hoa mắt
Tiêu Du Tình đã làm xong công tác chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050338/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.