Chương trước
Chương sau
- Được, cho dù cậu là Trưởng đồn công an, cũng không thể coi trời bằng vung như vậy. Đây là Giang Khẩu, là địa phương có pháp luật!

Mắt thấy Hạ Hàn cầm súng chỉ vào đầu Hứa Duy Chúng, mà đứa con trai ngày thường tao nhã, nhã nhặn lịch sự, lúc này lại giống như đám lưu manh, hai tay ôm đầu, chật vật không chịu nổi, Hứa Quý Sinh vừa tức vừa vội, lại lo lắng, thanh âm không nhịn được mà nhỏ một chút, kiềm nén lửa giận nói.

- Phó cục trưởng Hứa nói quá chính xác, chẳng những Giang Khẩu là địa phương có pháp luật, cả nước các nơi đều là địa phương có phát luật. Chúng ta vốn là dùng cùng một hệ thống pháp luật

Lưu Vĩ Hồng đứng dậy, mỉm cười nói.

Dưới tình hình như vậy, Lưu Vĩ Hồng là người duy nhất duy trì mỉm cười

- Cậu là ai?

- Tôi Lưu Vĩ Hồng, Bí thư Khu ủy Giáp Sơn huyện Lâm Khánh tỉnh Sở Nam. Phó cục trưởng Hứa, xin chào!

Lưu Vĩ Hồng chậm rãi đi tới trước mặt Hứa Quý Sinh, đưa tay ra, thần thái rất bình thản

Hứa Quý Sinh không khỏi bị kiềm hãm, tự nhiên mà đưa tay ra bắt tay với hắn. Ông cũng không phải kinh sợ chức vụ của Lưu Vĩ Hồng, cũng không quá kinh sợ vì Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi, mấu chốt là công phu bình tĩnh của Lưu Vĩ Hồng, khiến trong lòng ông có chút bồn chồn

Người này, ngoại trừ diện mạo rất trẻ, nhưng sao lại không giống người trẻ tuổi

Cảm giác này rất kỳ lạ!

Thậm chí là hơi yêu nghiệt!

- Bí thư Lưu, các anh qua tỉnh đến Giang Khẩu chấp pháp, không thông báo với phía cảnh sát Giang Khẩu chúng tôi, điều này rất không đúng, hoàn toàn không hợp trình tự. Hơn nữa tự tiện vận dụng quân đội, càng không đúng, mời các anh lập tức sửa sai lầm này

Hứa Quý Sinh sau khi sửng sốt, lần nữa cứng rắn lên

Lúc này, ông ngoại trừ cứng rắn, cũng không có con đường thứ hai có thể đi, chẳng lẽ cùng Lưu Vĩ Hồng đàm phán?

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Phó cục trưởng Hứa, ông hiện tại không thể chỉ thị chúng tôi. Bởi vì con trai ông Hứa Duy Chúng, là người bị tình nghi phạm tội. Chiếu theo quy định pháp luật, trong vụ án này, ông phải lảng tránh

- Cậu có ý gì?

Hứa Quý Sinh cơn tức lại nổi lên.

Lưu Vĩ Hồng phất tay nói:

- Phó cục trưởng Hứa an tâm một chút chớ nóng nảy, phỏng chừng đồng chí lãnh đạo ở thành phố và đồng chí lãnh đạo ở Ủy ban Chính trị Pháp luật lập tức sẽ đến đây. Đến lúc đó do họ quyết định chuyện này xử lý thế nào

- Cái gì?

Hứa Quý Sinh lại ngây ngẩn cả người.

Đồng chí lãnh đạo ở thành phố và đồng chí lãnh đạo Ủy ban Chính trị Pháp luật lập tức sẽ lại đây?

Ai báo cho họ?

Tuy nhiên ngẫm lại, cũng không phải rất kỳ quái. Chiến sĩ dã chiến súng vác vai, đạn lên nòng "võ trang công chiếm" một khách sạn, cũng không phải chuyện nhỏ, khẳng định sẽ kinh động mấy ông lớn trên Thành ủy, thậm chí kinh động ông lớn trong tỉnh và trung ương cũng có khả năng

- Mấy anh làm vậy, suy xét hậu quả chưa?

Một hồi, Hứa Quý Sinh nghiến răng nghiến lợi nói.

Lưu Vĩ Hồng rất kinh ngạc, nói:

- Hậu quả? Vì sao chúng tôi phải suy xét hậu quả? Chúng tôi lại chẳng phải phần tử phạm tội. Nên suy xét hậu quả là mấy người làm xằng làm bậy ở đây, không phải chúng tôi!

- Cậu…

Hứa Quý Sinh tức giận đến nói không ra lời.

Xem ra hôm nay thật sự đụng phải kẻ lỗ mãng rồi, chỉ là những kẻ lỗ mãng này, sao có thể điều động bộ đội? Chỉ là một Đại đội trưởng, không có to gan vậy chăng? Phía sau thì không có nguyên nhân khác?

Nghĩ đến đây, Hứa Quý Sinh lập tức kinh sợ đến toát mồ hôi lạnh, liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh như nước, càng cảm thấy chàng trai này cao thâm bí hiểm, dường như trấn tĩnh quá đáng. Đây chẳng phải khí phách kẻ lỗ mãng nên có

- Phó cục trưởng Hứa mời ngồi!

Lưu Vĩ Hồng dường như không hề nhìn thấy Hứa Quý Sinh thở hổn hển, rất khách sáo mà mời ông ngồi

- Hừ, mấy anh làm gì nó? Ai đánh nó bị thương!

Hứa Quý Sinh cũng không phải đèn cạn dầu, mới không bị mấy chàng trai trẻ này nắm mũi đi, lập tức chuyển đề tài, chỉ Hứa Duy Chúng đầu cổ đầy bông băng nổi giận đùng đùng hỏi

Hạ Hàn cười nói:

- Tôi đánh đó. Chúng tôi đang chấp hành công vụ, Hứa Duy Chúng sai khiến bảo an khách sạn bạo lực kháng pháp, ý đồ tập kích cảnh sát công an. Dưới tình hình như vậy, tôi có quyền lực ra tay ngăn cản hành vi phạm tội của anh ta!

Hứa Quý Sinh nổi giận nói:

- Cậu có chứng cớ gì?

- Chứng cớ? Phó cục trưởng Hứa, phiền ông mở to mắt nhìn xem, những phần tử xã hội đen ngồi xổm ở đây đã vứt bỏ hung khí của chúng đầy trên mặt đất, đây không phải giả chứ? Khách sạn Hồng Nghiệp hiềm nghi cấu kết thế lực xã hội đen, hoành hoành không hợp pháp ức hiếp lương thiện, bằng chứng như núi

Hạ Hàn cười lạnh nói

Hứa Quý Sinh lại bị nghẹn đến nói không ra lời, không khỏi hung hăng mà liếc nhìn Hứa Duy Chúng, Hứa Duy Chúng sớm đã chột dạ cúi đầu xuống, mấy cảnh sát bị đoạt súng, mỗi người đều xấu hổ vô cùng, không dám nhìn thẳng ánh mắt nổi giận của Cục trưởng, toàn bộ cúi đầu xuống

- Phó cục trưởng Hứa, mời ông ngồi xuống, chú ý một chút thân phận của ông

Lưu Vĩ Hồng nói, lại quay trở về sô pha ngồi xuống, tiếp tục ung dung hút thuốc

Hứa Quý Sinh đứng đó, ngồi cũng không phải mà đứng cũng không xong, rất xấu hổ. Nhịn một chút, cuối cùng cũng ngồi xuống sô pha, sắc mặt xanh mét, hai mắt chuyển động quay tròn, hiển nhiên đang suy xét đối sách. Vừa rồi nhận được điện thoại, vội vàng mang theo mười mấy người chạy tới, vốn tưởng rằng mặc kệ là ai gây sự, cũng đủ để đàn áp, không ngờ lại hoàn toàn tính toán sai lầm, ngược lại bị người ta coi chừng. Cho dù Hứa Quý Sinh kinh nghiệm phong phú, sống lâu trên giang hồ, nhất thời cùng không nghĩ ra cách nào tốt

Theo thời gian từng phút từng giây mà trôi qua, chuyện này chỉ càng ngày càng tồi tệ

Không thể ngồi chờ chết!

Hứa Quý Sinh ngồi chưa tới vài phút, lại đứng dậy, đi đến bàn lễ tân

Hạ Hàn muốn ngăn cản, Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng lắc đầu, Hạ Hàn cũng mặc cho ông đi

Rất hiển nhiên, Hứa Quý Sinh là muốn gọi điện thoại cho người của ông ta

Hứa Quý Sinh vừa mới đi đến bàn lễ tân, đưa tay cầm lấy ống nghe, ngoài cửa khách sạn lại một lần nữa vang lên âm thanh phanh xe lại, sau đó là đám binh lính nghiêm, cao giọng kính chào "xin chào thủ trưởng"

Hứa Quý Sinh sắc mặt đột nhiên thay đổi, vội vàng buông ống nghe xuống, từ bàn lễ tân xoay ra

Không hề nghi ngờ, là thủ trưởng lớn đã tới!

Quả nhiên, từ cửa lớn khách sạn tiến vào vài vị cán bộ lão thành thần thái uy nghiêm

Hứa Quý Sinh đầu óc "ong" lên một tiếng, có chút choáng váng

Người đi trước, tóc bạc trắng, tai to mặt lớn, khí phách vô cùng uy trọng, chính là Bí thư Thành ủy thành phố Giang Khẩu Đường Dĩnh

Vị thứ hai trán rộng, hơi hói, mặc đồ vest màu đen sậm, khí phách cũng cực kỳ trầm ổn, đó chính là tân nhậm Thị trưởng thành phố Giang Khẩu Phó Nghi Bảo. Vị thứ ba khoảng 50 tuổi, ánh mắt lạnh lùng, lại là Phó bí thư Thành ủy thành phố Giang Khẩu Diệp Văn Trí. Vị thứ tư cũng khoảng ngoài 50 tuổi, mặc cảnh phục, chính là cục trưởng cục công an kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật thành ủy thành phố Giang Khẩu Tô Khánh Bình. Còn có một vị, bốn mươi mấy tuổi, mặc quân trang, quân hàm đại tá, chính là tư lệnh viên khu canh gác thành phố, ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Giang Khẩu Mạnh Thanh Sơn.

Các lãnh đạo vẻ mặt ngưng trọng, nhìn cảnh tượng lộn xộn trong khách sạn, đều nhíu lại hai hàng lông mày

Thấy lãnh đạo tiến vào, các chiến sĩ toàn bộ đứng nghiêm, hành lễ, họng súng thì vẫn như cũ chỉ về hướng đám lưu manh, chỉ sợ bọn chúng có động tĩnh gì

- Chuyện gì thế?

Đường Dĩnh nghiêm khắc hỏi

- Đường… Bí thư Dường chăng…

Hứa Quý Sinh lập tức toát mồ hôi lạnh, gọi một tiếng "Bí thư Đường", nhưng không biết nên tiếp tục thế nào, đầu lưỡi đảo quanh trong miệng, chính là nói không ra lời

Đường Dĩnh là cán bộ lãnh đạo từ trung ương thả xuống, đảm nhiệm Chủ tịch thành phố chủ yếu ở thành phố Giang Khẩu, chức vụ Bí thư thành ủy vượt qua 5 năm, có khoảng thời gian còn được chọn làm bí thư Chủ tịch thành phố, trước đó không lâu vừa mới bàn giao chức vụ Chủ tịch thành phố. Tại thành phố Giang Khẩu uy vọng cực cao, gần như tất cả cán bộ, đều rất sợ ông ta

Lưu Vĩ Hồng lập tức đứng dậy, tiến ra đón, hơi cúi đầu kính chào mấy vị lãnh đạo

- Xin chào các vị lãnh đạo, tôi là Lưu Vĩ Hồng, Bí thư Khu ủy Giáp Sơn huyện Lâm Khánh tỉnh Sở Nam. Vị này chính là Hạ Hàn, Trưởng công an quận Giáp Sơn. Chúng tôi nhận được dân làng khu Giáp Sơn Hoàng Xuân Sinh báo án, nói con gái của ông Hoàng Đào Hoa khi làm công ở thành phố Giang Khẩu, bị lưu manh bắt cóc, cưỡng ép bán dâm ở khách sạn Hồng Nghiệp. Chúng tôi vì chuyện này cố tình gửi qua công hàm cho cục công an thành phố Giang Khẩu xin yêu cầu hỗ trợ điều tra, cục công an thành phố Giang Khẩu trả lời là điều tra không có người này. Nhưng hôm nay chúng tôi, tại khách sạn Hồng Nghiệp tìm được người bị hại. Đang chuẩn bị đem cô ta rời khỏi khách sạn, tiến hành điều tra, người kinh doanh khách sạn Hứa Duy Chúng lại sai khiến nhân viên bảo an, bạo lực ngăn cản. Sau khi bị chúng tôi chế phục, Hứa Duy Chúng lại sai khiến người khác triệu tập thế lực xã hội đen, ý đồ hành hung, bị các chiến sĩ khu canh gác kịp thời phát hiện ngăn lại…Các vị lãnh đạo, người này chính là Hứa Duy Chúng, theo chúng tôi điều tra tìm hiểu, người này cũng là con trai của đồng chí Hứa Quý Sinh Phó cục trưởng cục công an Giang Khẩu

Lưu Vĩ Hồng dứt khoát gọn gàng, một hơi đem sự tình trải qua báo cáo xong

Đường Dĩnh vẻ mặt càng trở nên nghiêm khắc, mắt nhìn Hứa Quý Sinh, hỏi:

- Đồng chí Hứa Quý Sinh, có chuyện như vậy sao?

Mồ hôi lạnh trên trán Hứa Quý Sinh chảy ròng, giơ tay lau đi, lắp bắp giải thích nói:

- Bí thư Đường, không, không phải như vậy… Tôi, tôi nhận được báo án, nói là có tên côn đồ mang súng ở khách sạn Hồng Nghiệp quấy rối, bắt cóc...bắt cóc khách hàng, tôi lập tức mang theo người chạy tới đây… Không ngờ đều là chiến sĩ khu canh gác

- Vậy sao? Vậy trên mặt đất toàn là đao, thiết côn, còn những người này, đều là chuyện gì? Tự chạy đến sao?

Đường Dĩnh hai hàng lông mày giơ lên, nghiêm khắc hỏi

- Điều này… Điều này, tạm thời tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng là vừa tới…

Hứa Quý Sinh mồ hôi lạnh càng ngày càng nhiều, lại giơ tay lau đi

Chủ tịch thành phố Phó Nghi Bảo hừ lạnh một tiếng, nói:

- Thế lực xã hội đen, công nhiên đảm đương nhân viên bảo an của khách sạn. đồng chí Hứa Quý Sinh, ông quản lý trị an xã hội như thế này sao?

Hứa Quý Sinh cả người chấn động, ngập ngừng nói không ra lời. Phó Nghi Bảo vừa mới đến nhận chức, Hứa Quý Sinh đối với ông ta hoàn toàn không quen, càng không biết nên ứng đối như thế nào. Nhưng tân nhậm Chủ tịch thành phố, muốn "mượn đầu người lập uy" cũng là rất Bí thư, hôm nay xem như đã đuổi kịp truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Chính vào lúc này, một quan quân Trung úy từ trong khách sạn chạy tới, nghiêm cúi chào Mạnh Thanh Sơn, lớn tiếng nói:

- Báo cáo tư lệnh viên, chiến sĩ đội 2 doanh trại 1 đoàn canh gác khu canh gác, tại khách sạn Hồng Nghiệp lục soát bắt được hai mươi mấy người bị tình nghi phạm tội đang tiến hành hành vi bán dâm chơi gái, xử lý thế nào, xin Tư lệnh viên chỉ thị. Phó đội trưởng Lưu Hiểu Kiện!

Các lãnh đạo sắc mặt lại âm trầm xuống

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.