- Lưu tiên sinh, tôi thật sự không ngờ tới, cậu sẽ quang lâm căn tiệm nhỏ này của tôi, thật là vinh hạnh
Hứa Duy Chúng lập tức đi đến trước mặt Lưu Vĩ Hồng, cười tủm tỉm nói.
Giám đốc Kha nghe xong lời của Hứa công tử, có chút không hiểu ra sao cả. Chẳng lẽ chàng trai này, thật sự quen biết với Hứa công tử? Nếu như vậy thì phải cẩn thận, bản thân vừa rồi có phải làm sai gì không? Tuy rằng Hứa công tử vỗ vai chính mình, còn tiến hành biểu dương, nói muốn thưởng chút gì đó, nhưng ai biết Hứa công tử có phải nói một đằng làm một nẻo hay không? Vị Hứa công tử này, vô cùng ôn hòa, đơn giản nghe y nói, quả thật rất khó biết rõ trong lòng y rốt cuộc nghĩ gì
Giám đốc Kha nghĩ như vậy, trong lòng có chút bồn chồn
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Hứa công tử, khách sạn này là do anh mở sao?
- Điều đó đương nhiên, cậu có thể thăm hỏi xem, Giang Khẩu có ai không biết khách sạn này do tôi mở? Lưu tiên sinh đích thân tới đây cổ động, tôi vốn là rất cảm tạ. Chỉ là Lưu tiên sinh làm việc cũng quá không đúng rồi, sao cứ muốn đem mấy cô ở chỗ tôi đi chứ? Nếu Vân tiểu thư biết được, sợ sẽ rất tức giận chăng?
Hứa Duy Chúng cười mím chi:
- À, đúng rồi, có cần tôi gọi một cuộc điện thoại cho Vân tiểu thư không, mời cô ấy qua đây chính mắt nhìn thấy, nhìn xem bạn trai của cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050184/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.