Hùng Quang Vinh nói:
- Nếu Bí thư Lưu đã quyết định hết mọi việc thì tôi nghĩ nhà máy chế biến thức ăn gia súc sẽ có thể thực hiện được.
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười gật đầu.
Khi hắn từ thủ đô trở về, thái độ của Hùng Quang Vinh có chút thay đổi. Nhưng Lưu Vĩ Hồng vẫn cảm thấy Hùng Quang Vinh có thể sử dụng được. Hơi thở của người lọc lõi trên chốn quan trường không phải như vậy. Về cái gút mắc trong lòng Hùng Quang Vinh, có thể từ từ cởi bỏ. Làm việc gì cũng phải có quá trình của nó. Dục tốc bất đạt. Trước khi quay ngược lại thời gian, Lưu Nhị Ca nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng hay lên mạng xem tiểu thuyết. Cảm giác nhớ nhà không có ở Lưu Nhị Ca này.
Hùng Quang Vinh đã tỏ thái độ đồng ý với việc xây dựng nhà máy thức ăn gia súc. Bí thư và Chủ tịch khu đã gật đầu thì những người khác có thể làm trái lại sao?
Nếu không thì không phải đầu óc chứa nước à.
- Kế hoạch của tôi là như vậy. Chúng ta sẽ dùng ba trăm năm mươi ngàn để xây dựng nhà máy, còn lại sáu trăm năm mươi ngàn tôi dự định sẽ xây dựng một nhà máy chế tạo máy móc.
Lưu Vĩ Hồng khẽ cười nói. Mọi người lại cảm thấy choáng váng đầu óc.
Nếu nói xây dựng nhà máy thức ăn gia súc thì còn chấp nhận được, chứ nhà máy chế tạo máy móc thì quả thật là một suy nghĩ kỳ lạ. Điều này thật sự là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050119/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.