Hùng Quang Vinh nét mặt nghiêm túc nói:
- Cái lo lắng thứ nhất chính là vừa rồi nghe Bí thư Lưu nói, vấn đề tiêu thụ. Khu Giáp Sơn có gần tám mươi nghìn dân, khoảng hơn mười ngàn hộ. Nếu giống như Bí thư Lưu đã bố trí, từng nhà đều nuôi bò, nuôi heo, nuôi gà. Hơn nữa, không phải nuôi một hai con mà là đến mấy chục con. Khu Giáp Sơn này một năm có mấy chục ngàn thậm chí là một trăm ngàn con heo, con bò được sinh ra. Tiêu thụ sẽ trở thành một vấn đề. Tự sản tự tiêu thì không có khả năng. Cho dù là ở thị trấn cũng không có khả năng tiêu thụ nhiều như vậy. Đến lúc đó, một khi để quá dư thừa, tổn thất tiền sẽ rất lớn. Vấn đề này cần suy xét cho rõ ràng.
Bí thư Đảng ủy Giáp Sơn Trương Hiền Phúc liền nhẹ nhàng mỉm cười.
Chủ tịch khu Hùng quả nhiên là Chủ tịch khu Hùng, tự nhiên đi gây mâu thuẫn làm gì.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, không nói gì, ra hiệu Hùng Quang Vinh tiếp tục.
- Vấn đề lo lắng thứ hai, chính là vấn đề về ôn dịch. Sau khi giải phóng, cách đây vài chục năm, khu Giáp Sơn đã phát sinh bệnh ôn dịch ở heo, gà. Tuy nhiên, mọi người nuôi heo, gà không nhiều nên cũng không tạo thành tổn thất gì lớn. Hiện tại, chúng ta nuôi với quy mô lớn như vậy, một khi phát sinh ôn dịch thì tổn thất sẽ rất lớn, rất có khả năng làm tổn thương nguyên khí của người nông dân. Điều này phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050116/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.