Lọt vào tầm mắt Lưu Vĩ Hồng chính là một cô bé học sinh, mái tóc dài tết hai bên, mỗi bên kẹp một chiếc nơ con bướm xinh xinh màu phấn hồng, trên người khoác một chiếc áo lông màu phấn hồng, mặc quần da màu đen bó sát người, chân đi đôi giày màu phấn hồng, túi sách khóac trên lưng, đôi chân nhún nhảy trên đường, dường như không chịu an tĩnh. Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp như tranh, trên sống mũi thẳng lấm tấm vài giọt mồ hôi, trông đáng yêu vô cùng.
Tiêu Du Tình!
Lưu Vĩ Hồng liếc mắt một cái liền nhận ra cô, chính là con gái út của cô Tiêu, em gái của Nhâm Tú Nghi, Tiêu Du Tình.
Đi cùng với Tiêu Du Tình còn có hai cô bé, đều rất xinh đẹp. Cái gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, chính là thế này đây.
Bến xe buýt ở phía đối diện, phỏng chừng Tiêu Du Tình định qua bên kia ngồi xe buýt về nhà.
Lưu Vĩ Hồng không định gọi cô.
Đối với cô bé bề ngài vô cùng đáng yêu này, Lưu Vĩ Hồng ấn tượng rất sâu sắc. Đang ở tuổi ẩm ương, nếu bị cô nhìn thấy, tình hình chắc sẽ không khả quan lắm. Có lẽ cô có thể ở ngay trước mặt đoàn người mà gọi hắn một tiếng "Anh rể".
Tuy nhiên, trên đời này rất nhiều việc không thể theo ý mình.
Lưu Nhị Ca không định gọi Tiêu Du Tình, rắc rối lại cố tình tìm tới cửa.
Không biết từ chỗ nào chui ra ba tên nhóc, mặc quần bò, tóc để dài. Giờ đã có xu hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050087/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.