Bởi vì Lưu Vĩ Hồng đột nhiên "xuất hiện", tình hình trong phòng khách không thể tránh khỏi có chút ngượng ngùng. Tuy rằng mọi người đều mang vẻ mặt tươi cười, nhưng không khí ngượng ngùng lại thực sự "lượn lờ không tiêu tan"
- Cạnh Cường, ba cháu sức khỏe tốt chứ?
Vân Hán Dân thẳng người, mỉm cười hỏi
- Cảm ơn chú, khá tốt. Hôm qua còn uống một ly rượu nhỏ, khi nói chuyện phiếm với người ta, trung khí cũng không tệ lắm
Hạ Cạnh Cường hạ thấp người, cung kính đáp
Ba ông cụ của ba nhà, chính là ông cụ Vân gia sức khỏe kém nhất, đang sống chịu đựng. Ông cụ Hạ gia sức khỏe còn rất cường tráng, nhưng Lưu Vĩ Hồng rất rõ, tác dụng chậm của ông cụ Hạ gia tốt hơn ông cụ nhà mình, hơn nữa tốt hơn nhiều. Trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, ông cụ Hạ gia vẫn "kiên trì" đến thế kỷ mới, sống lâu năm hơn ông cụ Lưu gia
Điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu Hạ gia càng ngày càng hưng thịnh. Không có trường thọ khỏe mạnh của ông cụ Hạ gia, chỉ sợ cũng hiếm có một Bí thư Tỉnh ủy Hạ Cạnh Cường không đến 50 tuổi!
Nghĩ đến đây, Lưu Vĩ Hồng lại nghĩ đến chuyện mấy hôm trước hắn đã thảo luận với cha mẹ
Lưu Vĩ Hồng 29 tháng chạp chạy tới nơi đóng quân quân bộ tập đoàn quân của thành phố Thiết Môn. Em gái Lưu Hoa Anh tất nhiên sớm đã nghỉ đông rồi, cùng cha mẹ đoàn tụ. Chỉ đợi Lưu Vĩ Hồng vừa tới, liền khởi hành đến Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050029/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.