Hôm nay Lưu Vĩ Hồng tan tầm về nhà trễ một chút, Đường Thu Diệp đã hầm xong một con gà mài, xào một đĩa thịt đang đợi hắn. Thấy Lưu Vĩ Hồng trở về, cao hứng như bắt được vàng, lấy một một đôi dép lê, tự tay xỏ vào chân Lưu Vĩ Hồng
Đến thị xã Hạo Dương trong một tháng này, là những ngày tháng mà Đường Thu Diệp vui vẻ nhất từ lúc chào đời tới nay, dựa theo lời chính Đường Thu Diệp nói, đó là còn ngọt hơn mật đường. Lưu Vĩ Hồng ở trong mắt Đường Thu Diệp, chính là hóa thân hoàn mỹ không sứt mẻ.
Lưu Vĩ Hồng không vội ngồi vào bàn, trước tiền là ôm chặt lấy Đường Thu Diệp, hôn một cái.
Lưu Vĩ Hồng mỗi ngày về nhà đều kiên trì làm động tác này, lúc mới đầu thì Đường Thu Diệp hơi không quen, đây cũng là quá "Buồn nôn". Nhưng thời gian dài, Đường Thu Diệp lại hoàn toàn thích loại cảm giác này.
Không phải là kiểu tốt bình thường a.
- Mau đi mau đi, uống bát canh gà trước, bổ lắm
Đường Thu Diệp múc cho Lưu Vĩ Hồng một chén canh gà vàng khè, cười hì hì nói.
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Thu Diệp, em đây là muốn vỗ béo anh à? Ngày nào cũng thập toàn đại bổ như vậy!
- Hì hì, đừng lo, anh khẩu vị tốt, lại thích rèn luyện, sẽ không béo đâu mà lo.
Đường Thu Diệp miệng là nói như vậy, trong lòng lại có một sự suy tính khác. Đó chính là mấy ngày này, Lưu Vĩ Hồng đã "Tiêu hao"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049940/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.