Trở về tập đoàn cô liền lên thẳng phòng mình nhưng vừa mở cửa lại thấy Tống Vinh đang bắt chéo chân ở sofa. Cô nhíu mày
\-Anh vào làm gì? Không phải tôi đã chuyển tiền cho anh rồi sao?
Hắn đứng dậy tiến về phía cô, đưa tay vuốt nhẹ bên má nhếch mép
\-Em và hắn ta thật sự rất hạnh phúc nha!!
\-Liên quan gì tới anh?
\-Tại sao không? Em nghĩ xem số tiền 300 triệu kia so với cái hạnh phúc lớn lao hiện có của em thì có đáng là bao nhiêu!!
\-Anh. . .
Cô thở hắt ra ngoài, gạt phăng cánh tay của hắn mà lớn tiếng
\-Anh muốn thêm gì thì mới dừng làm phiền tôi đây?
Hắn nhướn vai ngồi xuống sofa nhấp một ngụm trà rồi tấm tắc khen khiến cô muốn nổi điên thật sự
\-Trà ngon thật đấy!!
\-Tôi hỏi anh muốn thế nào thì mới buông tha tôi đây?!?
\-Tôi nhớ thân thể của em!!
Cô trợn tròn mắt, tia uất hận hiện lên
\-Anh đừng có mà quá đáng!!
\-Vậy em chờ anh tới nói với vị Trịnh Tổng kia đi!!
\-Anh. . .
Thấy cô xù lông hắn liền thích thú mà trêu đùa
\-Chọc em vui thật, tài khoản như cũ nhưng mà là 500 triệu!!
\-Anh là tính tống tiền tôi?
\-Em nghĩ sao tùy em, tạm biệt!!
Hắn quay người bỏ đi, cô ngã người xuống ghế mà nhắm mắt lại. Cô không muốn mất anh nhưng cô sợ lỡ như quá khứ dơ bẩn đó bị anh phát hiện thì cô phải làm sao đây?
Năm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/1981907/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.