Trinh Trinh cả một ngày dài không thể tập trung vào công việc. Cô mơ mơ màng màng trong từng cử chỉ của chính mình. Bước xuống sảnh lớn cô liền thấy bóng xe anh ở đằng xa. Ánh mắt dâng lên chút buồn rồi bước ra ngoài. Mở cửa bước vào xe liền bị anh kéo lại mà ôm chặt
\-Nhớ em đến phát điên lên được.
\-Không phải lúc trưa đã gặp rồi sao?
\-Đâu có đủ!! Anh chính là muốn khảm em vào người anh mà mang em đi khắp nơi. Lúc nào cũng ở cạnh anh!!
\-Anh thật là. . .
Anh buông cô ra rồi chỉ chỉ lên môi mà chu ra
\-Hôn cái nào!!
Cô bật cười đặt nhẹ môi lên môi anh. Gia Minh nhanh chóng lợi dụng mà kéo cô vào nụ hôn sâu, môi lưỡi dây dư triền miên mãi không muốn dứt.
Một năm qua cái tên Gia Minh này mặt dày lên không kém, anh không còn là tên cứng nhắc phải học từng câu thả thính trên mạng mà là một tên đại vô sỉ. Đến khi cảm nhận cô hết dưỡng khi anh liền buông ra để cô lấy lại nhịp thở
\-Em có nhớ anh không đấy??
\-Không!!
Anh nheo mắt lại, hôn chụt lên môi cô
\-Nhớ hay không?
\-Không!!
\*chụt\*
\-Nhớ hay không??
\-Không!!!
\*chụt chụt chụt chụt chụt\*
\-Aaa. . .em nhớ. . .nhớ mà. . .
\-Ngoan ngay từ đầu phải hơn không? Em muốn đi đâu?
\-Ưm. . .đi ăn gì trước đã!!
\-Được!!
Anh cho xe lăn bánh, chỉ có điều cô không biết mọi hình ảnh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/1981906/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.