Vũ Hoàng bước ra khuôn viên bệnh viện rồi ngồi xuống băng ghế đá lạnh lẽo
-Trinh Trinh, làm ơn đừng xảy ra chuyện gì với em. . .
Từ nhỏ anh đã cưng chiều cô em gái này đến mức cô chẳng xem anh ra gì. Nhưng anh không quan tâm vẫn một mực yêu thương cô, làm tất cả mọi điều tốt đẹp nhất cho cô.
Hôm nay nhìn thấy đứa em gái mình cưng nựng nằm giữa những viên thuốc an thần khiến tim anh thắt lại, hình ảnh ấy vẫn luôn ám ảnh anh từ lúc đó tới bây giờ. Ngước mặt lên trời anh vuốt mặt hít sâu rồi lấy điện thoại ra gọi cho cái danh bạ mà anh tưởng chừng sẽ chẳng bao giờ đụng vào nữa
"Alo, anh gọi em?"
-Tới bệnh viện đi, Trinh Trinh nhập viện rồi!!
Gia Minh bên đây bất giác hoang mang sau lời nói của Vũ Hoàng, tim anh như chính thức ngừng đập. Bao ngổn ngang khi nãy lại ập đến khiến cổ họng khô khốc không thể mở lời
-Alo, em còn ở đó không, Gia Minh!!
Gia Minh không trả lời lại chỉ tắt máy rồi chạy thẳng xuống đường mà bắt taxi tới bệnh viện. Cả chặng đường, tay anh nắm chặt điện thoại, ánh mắt sâu hun hút
-Có thể nhanh lên được không bác tài!!
-Tốc độ như vậy là nhanh lắm rồi ạ!!
Tới bệnh viện, anh đưa tiền cho tài xế rồi chạy một mạch vào bên trong. Vũ Hoàng vẫn đang ngồi đó thấy anh thì cản lại
-Đừng vào, bên trong có ba mẹ anh!!
Gia Minh mặc kệ lời ngăn cản của anh vẫn muốn chạy vào nhưng Vũ Hoàng nhất quyết cản lại
-Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/150683/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.