Một năm kia cũng là mùa hoa hải đường nở rộ, cánh hoa phấn hồng tung bay trong gió, rơi xuống phủ trên mặt đất như một tầng tuyết. Hắn đứng giữa tầng tuyết đó, ta còn tưởng rằng hắn là hoa hải đường yêu, theo gió bay tới . Khi đó ta đã nghĩ, phải có được hắn.
Lúc chúng ta vẫn là tiểu hài tử, mỗi ngày đều vô ưu vô lự, ưu thương là gì, sầu bi là gì, ta chưa từng nghĩ đến. Ta hiểu ta là người có quyền thế thứ hai thiên hạ, đệ nhất là hoàng thượng, đệ nhị chính là Kỳ Lân vương ta.
Ta biết rõ Thuần yêu ta, tựa như ta biết rõ ta cũng yêu Thuần, vì vậy ta liều lĩnh lấy hắn, trong lòng nghĩ mỗi ngày có thể bên nhau. Ta muốn chải đầu cho hắn, bởi vì hắn có một mái tóc rất đẹp, như lụa thượng đẳng bóng loáng mềm mại, dưới ánh mặt trời sẽ sáng lên. Khi hắn bước đi, ánh sáng cũng theo hắn vũ động, lòng của ta ở một khắc kia vô cùng say mê và thỏa mãn. Ta có được hắn, hoa hải đường yêu, nhìn hắn cho ta đóa hoa thanh xuân chỉ thuộc về hai người chúng ta.
Nhưng ta biết rõ, ta cần phải có hài tử. Ta thú thiếp thất đầu tiên, ta biết rõ Thuần rất khó chịu, ta cũng không còn biện pháp, Thuần là nam nhân, vĩnh viễn không có hài tử. Khi hài tử đầu tiên của ta sinh ra, ta hưng phấn không cách nào dùng lời để biểu đạt, ta hy vọng có người chia sẻ niềm vui của ta, ta cầm tay Thuần, nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-ki-su-luc/2070155/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.