Sau khi Ôn Lương Ngọc và Lý Hiểu Nhạc thành thân, tình cảm phu thê luôn luôn rất tốt, có thể nói là phu xướng phu tùy. Nhưng dù tình cảm tốt đến đâu thì phu thê cũng có lúc giận dỗi, cả đời chỉ có màu hồng là trân phẩm hiếm có. Rất hiển nhiên, Ôn Lương Ngọc và Lý Hiểu Nhạc không phải một phần của trân phẩm hiếm có đó, bọn họ thuộc về đa số quần chúng, nên tránh không được cãi nhau.
Tỷ như lúc này đây, hai người đã xảy ra chiến tranh, nguyên nhân là Lý Hiểu Nhạc vừa liếc nhìn một vị mỹ nam tử trên đường liền bị Ôn Lương Ngọc xách về nhà thẩm vấn. Lý Hiểu Nhạc đúng là oan uổng a!
“Ngươi oan, ta thấy người nhìn người khác tới mê muội.”
“Nào có a, ta là nhìn dây chuyền vàng của hắn giá bao nhiêu tiền.”
“Đúng vậy đúng vậy, xem dây chuyền vàng, xem đến chảy nước miếng, chảy máu mũi phải không?”
“Ta chảy máu mũi là vì quá nóng.”
“Ta thấy cũng phải, ngươi muốn dập tắt lửa đúng không?”
Ôn Lương Ngọc vung cánh tay, chuẩn bị dập lửa cho Lý Hiểu Nhạc.
“Quân tử động khẩu không động thủ, hơn nữa đâu phải một mình ta nhìn, ngươi cũng nhìn tới mê mẩn còn gì.” Lý Hiểu Nhạc đột nhiên tìm được lý do rất tốt cho mình.
“Ta nhìn mê mẩn, đó là thưởng thức. Ngươi nhìn mê mẩn đó là háo sắc.”
“Vì sao ngươi nhìn là thưởng thức, ta nhìn là háo sắc.”
“Ta không chảy nước miếng, cũng không chảy máu mũi.”
“…… Nước miếng chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-ki-su-luc/2070154/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.