Chẳng phải Dương Bác nhỏ mọn hẹp hòi, mà kinh nghiệm làm quan nói cho ông ta, nếu không báo thù kẻ mạo phạm mình, sẽ còn có thêm nhiều kẻ nữa báo thù mình.
Song thủ đoạn phải kín đáo, không được làm mất hình tượng, cho nên lúc này ông ta đang đau đầu vì một tên ngự sử cho nhỏ dám thẳng mặt chỉ trích mình.
Hôm đó Dương Bác bị Chiêm ngự sự làm bẽ mặt thành trò cười cho người ta. Tiếp đó khi ông ta thay mặt cho Thẩm Mặc tham gia tiệc mừng công, không ít ánh mắt khác thường, lời nói bóng gió truyền vào tai, tổn hại nghiêm trọng tới uy tín và tự tin của ông ta.
Không may là ông ta chẳng làm gì nổi Chiêm Ngưỡng Tí, vì hắn là tiến sĩ năm Gia Tĩnh thứ 44, năm ngoái mới chen chân vào quan trường, thân thế thanh bạch.
Loại lấc cấc ngu xuẩn này là khó chơi nhất, vì không nắm được điểm yếu của hắn, lại không thể dùng thế áp hắn, nếu không tâm lý "bảo vệ kẻ yếu bị bức hại" của số đông sẽ ngả theo hắn.
Dương Bác như mắc xương ở cổ, khạc ra không được, thuộc hạ của ông ta tất nhiên bị tai ương, vì lỗi nho nhỏ mà bị ông ta chửi mắng té tát, tất cả trốn ra xa. May mà có một đại nhân vật tới, mọi người cùng thở phào.
- Ai chọc giận Bồ Châu công thế?
Một giọng nói vang vang đi kèm người tướng mạo đường đường xuất hiện.
Dương Bác có tức tới đâu cũng không dám trút lên Cao Củng, cười khổ:
- Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063299/chuong-783-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.