- Thiếu gia anh minh.
Thẩm An vội cười nịnh:
- Tiểu nhân hi sinh sắc tướng không vô dụng, Thúy Nhi nói cho hai tin tức hữu dụng, một là tiểu thư bọn họ rất thích A Man, hai là hôm nay tiểu thư bọn họ sẽ ở trong cửa hiệu.
- Tiểu nhân hết lòng hết sức suy tính một đêm.
Nói rồi cười đắc ý:
- Cuối cùng nghĩ ra một chiêu điệu hổ ly sơn.
- Nói nhăng nói cuội cái gì?
Thẩm Mặc mất kiên nhẫn quát:
- Nói trọng điểm.
- Nói trọng đi là đợi Ân tiểu thư vào cửa hiệu đón A Man, tiểu nhân liền len lén dẫn Tiểu Thúy đi, như thế là đợi khi cửa hiệu đóng cửa mà A Man chưa về, Â tiểu thư chỉ đành đưa A Man về thôi.
Thẩm An mặt mày hớn hở:
- Như thế cho dù người của chúng ta mất dấu, A Man cũng biết Ân tiểu thư ở đâu.
Nói xong còn nghênh mặt hỏi:
- Thiếu gia, người thấy kế sách này của tiểu nhân có tuyệt diệu không?
- Diệu cái rắm.
Thẩm Mặc mắng:
- Ngươi trực tiếp sai người theo dõi không được sao, còn tính kế cả A Man làm gì?
Thiết Trụ ở bên cạnh nói:
- Rõ ràng là hắn mượn chuyện công làm việc tư.
Phát hiện ra ngay cả Thiết Trụ cũng không lừa được, Thẩm An thành thực khai:
- Tiểu nhân chỉ muốn ôm cây đợi thỏ, cả hai việc đều không bị lỡ thôi mà...
- Ngươi mơ tưởng hay lắm.
Thẩm Mặc đứng dậy đi tới cửa, nhưng đứng lại nhìn mặt trời một lúc nói:
- Đun nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062700/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.