Ngõa phu nhân muốn rời thành trấn an bộ hạ, A Man lại muốn theo đại thúc, ôm lấy Thẩm Mặc không chịu buông.
Thẩm Mặc liền nói:
- Dù sao hoàn cảnh ngoài thành không tốt lắm, a bà để A Man theo tại hạ đi.
Ngõa phu nhân hơi động lòng, bà là người hào sảng, không giả dối như người Hán, liền gật đầu đồng ý:
- Vậy làm phiền đại nhân.
Rồi dặn A Man:
- Phải nghe lời đại thúc đấy biết không?
A Man ngoan ngoãn gật đầu, thơm a ma một cái ngọt lịm:
- A Man nghe lời nhất.
Lão phu nhân bấy giờ mới yên tâm, được đám hộ vệ vây quanh đưa ra ngoài thành.
Đợi a ma khuất bóng, A Man lại thấy có chút ủ rũ, mím chặt môi, áp mặt lên vai Thẩm Mặc không nói chuyện. Thẩm Mặc cười hỏi:
- Tiểu A Man muốn ăn cái gì?
Tiểu cô nương tức thì hai mắt sáng ngời, quên hết u sầu:
- A Man muốn ăn thật nhiều thật nhiều thứ ngon.
Thẩm Mặc cười ha hả:
- Vậy đại thúc đưa A Man đi ănthật nhiều thật nhiều thứ ngon.
Liền bế cô bé con lên ngựa, nhưng bị Thẩm An ngăn lại:
- Mời đại nhân lên kiệu.
Thẩm Mặc ban đầu vốn không để ý, hiện giờ mới nhìn thấy ngoài cửa có một cái kiệu bốn người khiêng đâng chờ ở đó, y lấy làm lạ hỏi:
- Cái này ở đâu ra đấy?
Thẩm an cười:
- Là kiệu quan của đại nhân, vừa rồi khi ngài đi vào quan viên của nha môn tuần phủ đưa tới.
Thẩm Mặc cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062693/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.