Trương Kinh cười khà khà:
- Trong này có một điển cố, nói Tây Thi sau khi gíup Việt Vương diệt ngô, Việt Vương muốn đón nàng về nước, nhưng vương hậu sợ Tây Thi về được sủng ái, uy hiếp địa vị của mình. Liền len lén sa người lừa Tây Thi, buộc đá lên người nàng, đẩy xuống biển.
Nói tới đó, giọng Trương Kinh trầm xuống:
- Tây Thi vì quốc gia lập nên kỳ công muôn đời, không chỉ không được tôn trọng đáng có, mà còn bị sát hại, oan khuất trong lòng không cách nào giãi bày, liên hóa thân thành vô số trai, đợi có người tìm thấy nàng, thè lưỡi nhỏ đinh hương rang, kể hết oan tình.
Cuối cùng u oán nói:
- Trù trướng Ngô Vương cung ngoại thủy, trọc nê do đắc táng Tây Thi. Có thể thấy mỹ nhân và danh tướng giống nhau, đều dễ bị oan khuất nhất.
Chỉ nghe ông ta thở dài, giọng thương cảm:
- Rõ ràng là đẹp nhất mạnh nhất, sao trước mặt thứ gian nịnh xấu xa, lại luôn luôn yếu ớt như vậy?
***
Sông ngoại cung Ngô dù dài ngắn
Bùn dơ nơi táng xác Tây Thi
Thẩm Mặc bị ông ta làm cho không muốn ăn nữa, không khỏi cười khổ:
- Bộ đường đại nhân đường đường là trọng thần đương triều, trụ cột của đông nam, nếu ngài bị oan khuất thì bờ biển Đại Minh coi như hỏng hết rồi, tựa hồ không nên nói lời không may như thế chứ?
Trương Kinh lắc đầu, cầm cốc rượu lên uống cạn, vuốt chòm râu hoa râm, đôi mắt chứa đầy tình cảm phức tạp, nói nhỏ:
- Năm nay Chuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062649/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.