Thẩm Mặc và Đường Thuẩn Chi nói những lời điều hòa một phen mọi người mới không chia tay trong bực bọi.
Nhưng cuối cùng Thích Kế Quang không hề nói tới kế sách bình Oa của mình, hiển nhiên là lòng tự tôn bị tổn thương rồi.
Đường Thuận Chi thấy chẳng nói được chuyện gì ra hồn, đứng dậy nói:
- Không ở đây cãi nhau nữa, tìm chỗ nào ăn cơm đi.
Từ Vị chỉ vào linh đường nói:
- Đệ đang lo tang lễ, không đi.
Đường Thuận Chi đã hỏi qua là bái tế ai rồi, gật đầu nói:
- Vậy đệ kiềm nén bi thương.
Rồi hỏi Thẩm Mặc:
- Vậy Chuyết Ngôn thì sao?
Thẩm Mặc cũng lắc đầu:
- Cha học sinh đang bệnh ở nhà, sao tiện ra ngoài uống rượu.
Đường Thuận Chi quan tâm hỏi bệnh Thẩm Hạ, Thẩm Mặc đáp:
- Ngẫu nhiên mắc phong hàn, không sao.
Đường Thuận Chi lại nói:
- Lệnh tôn là người cửa quan, ta cũng không tiện tới thăm, giúp ta chuyển lời nhé.
Thẩm Mặc cám hơn, cùng Từ Vị tiễn hai người ra cửa, khi đi Đường Thuận Chi đột nhiên nói với Thẩm Mặc:
- Lần này lão đệ và vị nghĩa sĩ kia lập đại công, phủ huyện đều thưởng, nhưng phải đợi bên trên gửi lệnh xuống.
Nói xong nháy mắt:
- Theo tin tức đáng tin cậy, thiên sứ đã lên đường rồi, cuối tháng hoặc đầu tháng sau đừng có đi ra ngoài, dọn dẹp nhà cửa chờ tiếp thánh chỉ.
Có Thích Kế Quang ở bên cạnh, Thẩm Mặc cũng không tiện nói đùa, mặt khó xử nói:
- Phủ học mùng một mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062629/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.