- Trước tiên nói về cái dùng văn kiềm chế võ là tổ chế của thái tổ, để tránh quan quân kiêu ngạo, hiệu quả thực thi không tệ. Nhưng khiến cho kẻ ngoài nghề chỉ huy dân trong nghề, địa vị tướng lĩnh bị giảm sút.
Từ Vị thở dài:
- Triều đình đề phòng võ tướng qua nghiêm, tướng lĩnh làm huấn luyện không được mang binh, tướng lĩnh chỉ huy thì không hiểu lính, vả lại còn bị quan văn cấp trên kéo chân. Một võ tướng tam phẩm thấy ngự sử lục phẩm, nói không chừng còn phải quỳ xuống, một khi có điều trái ý, ngự sử còn có thể sai người đè tướng lĩnh đánh đòn .. Thử hỏi địa vị võ tướng thấp như thế, thì trừ quân hộ thế tập ra thì còn có ai muốn học võ bảo vệ đất nước?
- Không có, một người cũng không!
Từ Vị vỗ mạnh bàn nói:
- Thanh niên tài tuấn đều chen hết lên cây cầu khoa cử rồi, mười mấy năm dùi mài kinh thư, làm thân thể mong manh yếu đuổi, chỉ biết quy định giấy mực, chẳng biết đạo cầm binh vô thường! Để đám mọt sách đó làm chỉ huy, cho dù là hổ lang chi sư cùng thành dê cừu hết.
- Huống chi Đại Minh ta hoàn toàn chẳng có hổ lang chi sư.
Từ Vị trầm giọng nói:
- Binh chế của Đại Minh ta có hai đặc điểm lớn, một là thế binh chế, hai là tự binh chế. Thái tổ năm xưa đem quân đội toàn quốc biên vào quân hộ, lệnh cho đời đời truân điền tự cấp tự túc, đời đời làm lính bảo vệ tổ quốc. Thái tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062628/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.