*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bì Tu cười ra tiếng, nặn nặn bàn tay Văn Hi đang túm áo mình, chậm rãi nói: “Đó là nha hoàn của vị này nhà tôi, theo sang đây chăm sóc em ấy.”
Dương Tiễn: “Bây giờ là xã hội mới rồi, không lưu hành cái kiểu nha hoàn sai vặt nữa đâu.”
Bì Tu tặc lưỡi: “Không ký giấy bán thân, hơn nữa còn có tiền công, chờ đến tháng sau tôi sẽ đích thân dẫn cô ấy đi đầu thai.”
“Thế thì bây giờ cũng phải có giấy phép tạm trú.” Dương Tiễn vẫn không tha, hắn đưa mắt ra hiệu cho Hao Thiên Khuyển chuẩn bị mang Giả Tố Trân đi.
Bì Tu cười lạnh, yêu khí tỏa ra, toàn bộ tiểu yêu quái trong quán lập tức không dám ngo ngoe gì.
Dương Tiễn có thần thể trời sinh, hoàn toàn chẳng thèm để chút yêu khí ấy vào mắt. Song thấy Bì Tu nổi nóng, hắn lại nở nụ cười: “Động thủ ở đây thì cái quán của anh có thể chống đỡ được bao lâu? Đến lúc ấy lại phải sửa sang mua vật dụng, anh chịu bỏ tiền sao?”
Hắn nhìn chằm chằm Bì Tu: “Tôi chỉ đến điều tra hộ khẩu chứ không định đánh nhau với anh, anh không cần phải tỏ thái độ gay gắt với tôi như thế.”
“Ở nơi công cộng mà cản trở nhân viên chấp pháp thi hành pháp luật, là cũng bị phạt tiền đó nha.” Hao Thiên Khuyển đứng sau Dương Tiễn cười cợt với Bì Tu, quả thực thể hiện vô cùng chính xác câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-ty-huu-chi-co-vao-khong-co-ra/829459/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.