Thấy Victor nhất quyết không nhận tiền, Nam Đồ quay về tiệm cơm, lấy ra hai hộp bánh quy trà đen để làm quà đáp lễ.
"Đây là bánh quy trà đen tôi tự tay làm, tặng anh nếm thử."
Nhận được quà, Victor có thói quen sẽ mở ra và khen ngợi ngay tại chỗ. Thế là hắn mở gói bánh quy, đưa cho Garr một miếng, rồi tự mình nếm thử.
Bánh quy trà đen được nướng đến màu vàng nhạt, trên mặt còn thấy những vụn trà đen li ti. Cắn nhẹ một cái, bánh giòn tan ngay trong miệng, lập tức vỡ vụn giữa các kẽ răng. Ngay sau đó, hương trà đậm đà từ từ lan tỏa, hòa quyện hoàn hảo với mùi sữa thơm béo của bánh quy, không hề ngấy cũng chẳng đơn điệu, vừa vặn trung hòa vị đắng của trà đen, chỉ để lại dư vị thơm nhẹ vấn vương.
Victor không tiếc lời khen ngợi: "Có loại bánh quy như thế này, dù ở nơi hoang vu nhất cũng có thể có một buổi trà chiều tuyệt vời."
Nam Đồ chỉ mỉm cười, thật ra vừa nãy cô chỉ chăm chú nhìn Garr - một con ngựa đang ăn bánh quy? Lại còn ăn rất ngon lành.
Garr lẩm bẩm trong liên kết tâm linh: "Cái bánh quy này (nhai nhai nhai) sao mà ngon thế chứ? (nhai nhai nhai) Victor, tôi không muốn ăn bánh quy đại mạch nữa (nhai nhai nhai),độc giác thú thì nên ăn bánh quy trà đen (nhai nhai nhai). Ừm, cho tôi thêm miếng nữa."
Thấy ánh mắt Nam Đồ nhìn qua, để tránh hiểu lầm, Victor vội vàng giải thích: "Garr là bạn tôi, chúng tôi cùng nhau đi du hành, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5192088/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.