Trời vẫn chưa sáng, chắc các khách trọ khác còn đang ngủ, đừng đứng ngoài hành lang nói chuyện ảnh hưởng đến mọi người.
Seaver theo Nam Đồ vào phòng.
Mùi thơm của bánh quy trà đen và bơ nhẹ nhàng lan khắp phòng, chỉ mới bước vào, đã thấy lòng người ấm áp ngọt ngào.
Nam Đồ không dừng bước, trực tiếp kéo anh đến trước cửa không gian: "Anh bị thương ở đâu? Tôi xử lý qua cho anh nhé. Chỉ là sơ cứu cơ bản thôi, còn lại phải để anh tự hồi phục. Nhưng anh đâu phải người thường, chắc là hồi phục cũng nhanh lắm ha..."
Seaver bước sát theo từng bước của Nam Đồ.
Đây là lần đầu tiên anh bước vào tiệm cơm của Nam Đồ. Sau khi xuyên qua cánh cửa không gian, Seaver lập tức nhận ra công dụng của nó. Rất nhiều người từng thấy Nam Đồ ra vào cánh cửa này đều đoán cô là người sở hữu năng lực không gian, có thể ra vào một không gian riêng biệt do mình tạo ra.
Nhưng Seaver rõ hơn ai hết, không gian do năng lực tạo ra không giống thế này. Nơi mà anh đang đứng hiện tại... căn bản không phải là thế giới của anh!
TBC
Khi anh còn đang say mê quan sát xung quanh, thì đột nhiên nghe Nam Đồ nói "nhưng anh đâu phải người", mặt anh thoáng hiện vẻ bối rối, ngập ngừng nói: "Thật ra... thật ra tôi là..."
Nam Đồ không nghe thấy anh nói gì, đã đi thẳng lên tầng hai lấy hộp y tế gia đình xuống.
"Không tháo mũ à? Không tháo cũng được." Nam Đồ cầm nhíp gắp miếng bông tẩm cồn lắc lắc trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5192078/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.