Có vài bạn trong lớp đã sớm tới Tiệm cơm Nam Lai rồi, sau khi về thì ngoài việc ra sức miêu tả món ăn ngon đến mức nào, còn không ít người mang đồ ăn mua từ Tiệm cơm Nam Lai về. Lần này họ đã khôn hơn, không ăn trong lớp nữa, đặc biệt là tuyệt đối không ăn trong tiết của giáo viên chủ nhiệm. Nhưng mùi thơm trong phòng học ai cũng ngửi được, khiến Du Du Anh phải ba lần bốn lượt nhấn mạnh, nghiêm cấm học sinh ăn những món có mùi quá nồng trong lớp.
Thế nhưng Trác Doanh lại nghe mấy lớp phó môn học thì thào tụm lại nháy mắt ra hiệu, nói mùi trong phòng giáo viên các môn cũng giống hệt mùi trong lớp học! Chuyện này là sao chứ? Chắc chắn là các giáo viên ngoài miệng thì phê bình, chứ sau lưng thì cũng bị "tẩy não", lén chạy đến Tiệm cơm Nam Lai ăn rồi. Đám lớp trưởng cười trộm với nhau.
Bạn cùng lớp đã ăn rồi, giáo viên cũng đã ăn rồi, còn Trác Doanh thì vẫn chưa được ăn. Cả tuần nay, sáng nào vừa tỉnh dậy, cô cũng đếm xem còn bao nhiêu ngày nữa đến chủ nhật. Hôm nay cuối cùng cũng là chủ nhật rồi!
Chưa đến bốn giờ chiều, Trác Doanh đã thúc giục ba mẹ xuất phát.
Mẹ Trác bảo: "Doanh Doanh con đói rồi à? Mới mấy giờ mà đã đòi ăn tối?"
Ba Trác tiếp lời: "Hay là chúng ta dọn dẹp rồi đi thôi, con nó mong được đi ăn ngoài đến mức trưa nay cũng chỉ ăn mấy miếng cơm đấy."
Trác Doanh cười hì hì nói: "Cũng hơi đói thật, hơn nữa quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170469/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.