Cậu càng hoảng lại càng tìm không ra nắp hộp, chỉ trách hộc bàn của cậu đồ đạc quá nhiều, lộn xộn hết cả lên. Vừa ngẩng đầu, Du Du Anh đã đứng ngay cạnh bàn, nghiêm giọng gõ nhẹ lên mặt bàn: "Lấy ra đây."
Trình Quan đành ngậm ngùi lấy hộp cơm ra.
TBC
Đó là một hộp nhỏ đựng bò xào lạnh cay, từng miếng thịt bò đều được phủ một lớp dầu đỏ óng ánh, bóng bẩy bắt mắt, mang màu đỏ sẫm đậm đà, xen lẫn những sợi ớt khô thái chỉ, từ xa nhìn lại như một đĩa lửa rực rỡ, khiến không ít bạn học phải nuốt nước bọt.
Du Du Anh cầm hộp quay trở lại bục giảng, nói với Trình Quan: "Tan học em đến phòng giáo viên nhận lại."
Buổi học này đúng là trắc trở không ngừng, Trình Quan vừa yên ổn lại thì đám học sinh ngồi gần bục giảng bắt đầu mơ màng.
Hộp bò xào lạnh cay này đúng là có sức sát thương quá mạnh, học sinh đang học mà cũng chảy nước miếng, làm gì còn tâm trí nghe giảng? Du Du Anh đành chỉ một bạn ngồi gần cửa: "Mang hộp cơm này đến phòng giáo viên giúp cô."
Đợi học sinh ấy quay lại, trật tự lớp học cuối cùng cũng được khôi phục.
Hết tiết, chuông reo, học sinh lập tức xôn xao. Với tiết học cuối cùng buổi sáng, Du Du Anh rất ít khi giữ lớp lại, học sinh đều đã tâm trí bay đến nhà ăn hết cả rồi, có giữ cũng vô ích. Vì vậy cô dứt khoát kết thúc tiết học, ôm giáo án rời lớp trước.
Nhưng học sinh lại không ào ào chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170461/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.