"Rầm" một tiếng, người đàn ông được gọi là Thương Khâu cũng ở tầng này, còn là hàng xóm với Tạ Nhất, vào cửa bên cạnh, đóng cửa lại.
Cửa thang máy cũng muốn đóng, lúc này Tạ Nhất mới phản ứng kịp, vội vàng ra thang máy, đi mở cửa nhà mình.
Tạ Nhất đang mở cửa, cửa phòng sát vách đột nhiên phát ra một tiếng "Răng rắc", vậy mà lại được đẩy ra, Tạ Nhất vô ý thức nghiêng đầu, liền thấy Thương Khâu lại mở cửa, chẳng qua không có đi ra khỏi, chỉ một tay nắm chốt cửa, một tay đưa ra.
Giọng trầm thấp: "Cái này tặng cậu."
Anh ta nói xong, bàn tay mở ra, Tạ Nhất có hơi mông lung, một... một cục kẹo trái cây?
Một cục kẹo trái cây màu cam này nằm ở trong lòng bàn tay Thương Khâu, anh ta còn mang găng tay da, vốn nhìn không thấy dáng dấp bàn tay của anh ta, chỉ là cái găng tay màu đen ở dưới ánh đèn lờ mờ của hành lang, quả thực tô khí* tận trời, nếu như là một tay khống, nhất định sẽ thét chói tai rồi.[Phương ngữ. Đó là một thái độ hào phóng và mặc đẹp.]
Cục kẹo trái cây màu cam kia, loại giấy gói trong suốt rẻ tiền được bao bên ngoài, nằm lẳng lặng ở ngay trong lòng bàn tay mềm xốp tới đụng nóc của Thương Khâu kia, dĩ nhiên có vẻ chẳng phải giá rẻ chi rồi, trong nháy mắt cao cấp dâng lên, quả nhiên lực lôi kéo của nam thần vẫn là rất lớn.
Lần đầu tiên gặp mặt tặng kẹo trái cây, thoạt nhìn kỳ thực rất quỷ dị, chẳng qua Tạ Nhất chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-dem-khuya/193498/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.