Vào buổi tối trời bỗng trở lạnh, Bích Tiêu mang một lò than đặt trong phòng Như Tịnh. Như Tịnh nằm trong chăn ấm áp vừa nhâm nhi hồng khô vừa đọc tiểu thuyết.
- Cô nương, cô ăn ít thứ này thôi kẻo đau bụng. – Bích Tiêu ở bên thấy đĩa hồng vơi mỗi lúc một nhanh liền mở miệng khuyên.
- Ai bảo hồng quê em ngon vậy chứ!
Như Tịnh không để tâm tới lời khuyên của Bích Tiêu, nhón thêm một quả hồng đưa lên miệng. Miếng hồng giòn giòn ngọt ngọt tan ra trong khoang miệng khiến cô muốn cắn thêm nữa.
Bích Tiêu đậy nắp lò than lại, thở dài, tự hỏi sao một người tính tình trẻ con đến nhường này thì có gì hay ho mà Lý thị vệ lại thích đến vậy. Nó nhớ tới chuyện lúc chiều, ma ma quản sự phòng bếp gọi nó ra một góc và đưa cho nó gói hồng khô này. Nó đoán đây là của Quý nhân đó đưa cho Như Tịnh cô nương, chứ một người tứ cố vô thân như nó làm gì còn người nhà mà gửi đồ lên.
- Cô nương, người uống chút rượu mai quế lộ cho ấm người này!
Bích Tiêu rót một ly rượu đưa cho Như Tịnh. Như Tịnh đón ly rượu uống không nghi ngờ, cô mải để ý vào trang sách nên không thấy đôi tay của Bích Tiêu đang run một cách bất thường.
Trần tổng quản đứng ở cửa ngoài Uyển viện ngó vào, trông mặt ngoài ông có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng sốt ruột vô cùng. Hôm nay là 23 tháng Chạp, trong cung có mở tiệc nên vị Tứ điện hạ sau những ngày ăn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-co/68112/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.