Kì thật Tề Bạch kinh ngạc cũng có lý do. Ngoại trừ Họa Nguyệt cô nươngra, chủ thượng của bọn hắn chưa từng tiếp xúc nữ nhân khác. Nên khi thấy vị Nguyệt cô nương không hề sợ hàn khí chủ thượng phát ra mà líu ríubát quái hăng say với chủ thượng. Mà ngài lại rất kiên nhẫn không nổigiận mà lắng nghe nàng huyên thuyên không ngớt.
Bọn người TềBạch tận mắt nhìn thấy vị Nguyệt cô nương này mặc dù không có nội công,võ công cũng chỉ đủ để phòng thân nhưng khi đám sát thủ chạy tới tấncông thì nàng phất tay gảy gảy bột phấn khiến cho sát thủ thất khiếu đầy máu. Sau đó thấy nàng nhíu mày ra lệnh bày trận cho thủ hạ trong thờigian ngắn nhất diệt hết.
Mà những sát thủ đến truy sát này không phải đến từ một kẻ mà nhiều kẻ đứng đằng sau. Mỗi lần đánh nhau Bảo Bảo đứng một bên không chỉ bày trận mà còn quan sát từng đặc điểm trênngười sát thủ để tìm ra manh mối kẻ đứng sau đồng dạng Tề Ngôn bên cạnhcũng quan sát phân tích như Bảo Bảo.
”Chỉ cần qua được thành này thì sẽ có người tiếp ứng, chắc chắn chúng cũng sẽ biết mà Lạc Đà thànhlại là địa bàn của chúng. E là nơi này đã bày sẵn thiên la địa võng đểchúng ta nhảy vào.” Bảo Bảo bình tĩnh nói.
”Đúng vậy, như cônương nói, cạm bẫy đã giăng đầy rồi. Chỉ còn một cách liều mà thôi.” TềBạch nhíu mày “Tại hạ cho rằng cải trang...”
”Cải trang? Trong các ngươi ai có bản lĩnh cải trang này?” Bảo Bảo hỏi.
Thấy bọn họ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-truy-phu/3027025/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.