___Xin nhớ kỹ, cô tổn thương người khác thì cũng sẽ bị như vậy. Người phản bội, phải trả giá thật lớn! Đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!___
“ Quên nói cho cô một câu quan trọng nhất: đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!”
Không giống với sắc mặt tức giận của Triệu Bội Bội, Giản Trang mỉm cười ngắt lời cô, giành nói ra lời nói còn lại của mình trước.
Rõ ràng là cướp lời, nhưng từ ngữ bật ra từ miệng Giản Trang không nhanh không chậm, âm thanh vang vang có lực, khi nói đến bốn chữ “đau đớn không nơi nương tựa” thì nhấn rất mạnh.
Người cẩn thận, gần như có thể thông qua lời nói này, nghe ra sự căm hận ẩn dưới giọng điệu.
Lời vừa nói ra, mọi người đều chấn động!
Nụ cười giả dối trên mặt Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cứng đờ, gương mặt đẹp trai lập tức căng chặt, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Giản Trang chăm chú.
Luôn bình tĩnh và tự kiềm chế như Thẩm Phương, giờ phút này cũng mở to mắt kinh ngạc, biểu cảm trên mặt biến đổi rất nhỏ, ánh mắt tập trung trên người Giản Trang.
Bên cạnh, ngồi trên ghế làm việc, Hứa Kiến Nghiệp từ đầu đến cuối không nói một câu, lúc này đã khẽ nhếch mép, hít vào một hơi khí lạnh. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nâng lên từng chút một, nhìn Giản Trang ở đối diện, đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm gương mặt cô, đáy mắt từ từ hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/2752852/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.