Lúc Giản Trang nói lời này, giọng nói cực kỳ thong dong vững vàng thành thạo, phong khinh vân đạm.
Lời còn chưa dứt, đã khiến người ngồi trong phòng kinh hãi!
“Cô nói tôi làm sao?!” Sự châm biếm nơi khóe môi lập tức lạnh xuống, môi đỏ mọng của Triệu Bội Bội hé ra, giọng cao lên vài bậc.
“ Tiểu Trang, đừng lắm lời!” Sắc mặt Nguyễn Thiếu Dật cũng thay đổi, khuôn mặt đẹp trai luôn nở nụ cười trong nháy mắt cũng trầm xuống, mạnh mẽ chuyển nửa người trên qua, ngẩng đầu lên căm tức nhìn Giản Trang bên cạnh, trách cứ nói: “Chỗ này đến lượt cô nói à? Người mới vào công ty, không hiểu quy củ chút nào, còn không mau xin lỗi Hứa phu nhân!”
“…………” Giản Trang thờ ơ, thẳng lưng lên đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.
“ Cô ——!” Triệu Bội Bội tức giận, đôi lông mày cũng nhếch lên, giận không thể kiềm chế được mà chỉ vào Giản Trang, dường như là muốn nổi đóa, nhưng lại e ngại Nguyễn Thiếu Dật ở đây, liền mím môi nhịn không nói nửa câu sau; “ Tôi nói………tổng giám đốc Nguyễn, đây chính là tư cách của nhân viên công ty sao? Ngài tìm được ‘nhân tài’ như vậy ở đâu thế?”
“ Hứa phu nhân, cô hiểu lầm rồi. Trợ lý bên cạnh tôi đích thật là người mới, tính tình khác người, không biết nói chuyện, cô đừng để trong lòng.” Nguyễn Thiếu Dật đã ngồi không yên, vội vàng đứng lên, kéo ra một nụ cười, nhận lỗi với Triệu Bội Bội, “ Cô cũng là mẹ rồi, ngàn vạn lần đừng nổi giận, không tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/2752851/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.