Ngang ngược càn rỡ!!
To gan lớn mật!
Hào khí ở khu mộ trầm xuống sau khi nghe Liêu Vũ nói thế, đột nhiên căng thẳng hơn rất nhiều. Sau khi ngây người trong giây lát, người Tướng Quân Lĩnh sôi trào. Thần sắc mỗi người lập tức kích động hơn bao giờ hết, ánh mắt nhìn Liêu Vũ đã khác trước, không có ý định xông lên nữa, lập tức chửi mắng hắn không dứt.
- Thả rắm chó, mày nhảy ra từ góc nào thế?
- Nơi này lúc nào trở thành đất huyện Lâm Sơn thế?
- Nơi này rõ ràng là huyện Ân Huyền, chúng mày cho rằng người huyện Ân Huyền bọn tao dễ khi dễ sao?
Đừng nói là đám người Tướng Quân Lĩnh bây giờ hùng hổ, cho dù là Tô Mộc nghe Liêu Vũ nói lời này cũng tức giận muốn bùng nổ. Thật sự không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy.
Thế này xem thành cái gì?
Cái gì gọi là đất huyện Lâm Sơn? Liêu Vũ ngươi xuất tiền mua nơi này khi nào? Đây chẳng khác gì chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Nếu nói nơi này là nơi tranh chấp cũng còn nói qua, nhưng mà nơi đây rõ ràng là trong huyện Ân Huyền, làm gì có nửa điểm quan hệ tới huyện Lâm Sơn, bây giờ Liêu Vũ chiếm nơi đây, thật sự cái gì cũng dám nói.
Long Chấn Thiên cũng bị hành vi vô sỉ của Liêu Vũ làm tức giận, Long Chấn Thiên quyết đoán nói:
- Tô Mộc, đừng nói nhảm với đám người này, bắt tất cả đám người này mang đi đi, tôi sẽ xử lý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703311/chuong-1628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.