Không khí im lặng trong phòng cũng không duy trì được bao lâu, một thanh âm chói tai cắt đứt.
- Đã xảy ra chuyện gì? Cha mẹ, Lâm thúc, mọi người làm sao vậy? Chính là hắn, hắn là tên lừa đảo kia, những người này khẳng định đều là đồng lõa, vì sao không bắt bọn hắn? Lâm thúc, nhanh lên a!
Ứng Giam Lục hô to.
Bắt cái rắm!
Đáy lòng Lâm Giang Lễ thật rất muốn bóp chết Ứng Giam Lục ngay tại chỗ. Gặp qua vô tri, chưa từng gặp qua kẻ vô tri như thế.
Sớm biết vậy sẽ không ra mặt giúp hắn việc này. Hiện tại xem ra chẳng những mình bồi mất nhân tình với lão lãnh đạo, còn đem những vị trí nhường ra đều uổng phí hoàn toàn. Bởi vì lần này người mà Ứng Giam Lục đắc tội còn khó nói chuyện hơn cả Long Chấn Thiên.
Dám đắc tội con gái bí thư chính pháp ủy tỉnh không nói, hiện tại còn mạo phạm quyền chủ tịch tỉnh. Lá gan của tên hỗn đản kia thật sự là lớn chưa từng có, thật không biết hắn nghĩ như thế nào. Lần này xem ra không còn ai cứu được hắn.
- Câm miệng!
Lâm Giang Lễ lớn tiếng quát, theo sau nhanh chóng tiến lên đứng cạnh bàn ăn, thần thái cung kính hô.
- Diệp chủ tịch tỉnh!
Khi lời này vừa hạ xuống, vẻ mặt nghi hoặc của Lục Thừa biến thành khiếp hãi. Đại não hắn nhoáng lên, thân hình run rẩy kịch liệt, vẻ mặt khẩn trương.
Mẹ nó, đúng là tự tìm đường chết!
Một Long Chấn Thiên còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703255/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.