Trước sau hết lòng tuân thủ hứa hẹn là chuyện tốt, là điểm then chốt đê xem anh có đáng để tiếp tục được tín nhiệm, có thể trở thành người đáng để người khác tín nhiệm hay không?
Vào lúc tan tầm, Tô Mộc gọi điện thoại cho Dư Thuận, nói là buổi tối sẽ đi tới nhà Dư Thuận chơi. Dư Thuận tất nhiên rất cao hứng. Hắn vẫn đang chờ đợi cơ hội này.
Dù sao chỗ ở của hai người lại không xa. Mặc dù là đi bộ qua cũng sẽ rất nhanh.
Chỉ có điều sở dĩ Tô Mộc chọn buổi tối, bởi vì không muốn để người khác biết, giữa mình và Dư Thuận có quan hệ gì. Dư Thuận là vì nguyên nhân gì, đứng ở phía bên mình.
Sau giờ tan tầm, Tô Mộc lại gọi điện thoại cho Khương Mộ Chi. Lần này thật ra không tắt máy, hơn nữa Khương Mộ Chi cũng nghe. Chỉ có điều tâm tình Khương Mộ Chi rõ ràng rất kém, không có bất kỳ vui sướng nào.
- Anh đã xong chưa!
Khương Mộ Chi phiền não nói.
- Khương viện trưởng, cô làm vậy là có ý gì. Rút quần ra, không thu người sao?
Tô Mộc cười nói.
Chỉ cần cô nghe điện thoại là được. Tôi sợ chính là cô không nghe điện thoại.
Bên kia truyền đến một chút im lặng ngắn ngủi. Ngay khi Tô Mộc còn muốn tiếp tục nói đùa, Khương Mộ Chi đã nghiến răng nghiến lợi kêu lên:
- Tô Mộc, anh chính là tên khốn kiếp!
- Đúng vậy, tôi là tên khốn kiếp được chưa? Chỉ có điều cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703134/chuong-1538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.