Có biết xí nghiệp của chúng ta làm gì hay không? Chính là làm phục vụ, các anh chị cần phải làm chính là đem lý niệm phục vụ ghi nhớ vào trong đại não của mình, khách hàng là thượng đế, có hiểu hay không? Nhìn vẻ mặt uể oải hiện tại của các anh chị, nào có nửa điểm ý tứ muốn mỉm cười đãi khách đây? Có biết làm như vậy sẽ khiến chúng ta tổn thất bao nhiêu khách hay không?
Tôi đã nói qua, chỉ cần các anh chị làm việc cho tốt, làm tròn bổn phận công tác của mình, những chuyện khác không cần các vị đi quản. Không cần biết sẽ phát sinh chuyện gì, tôi sẽ gánh vác. Nhưng hiện tại thì sao? Các người hồi báo tôi như vậy? Nếu không muốn làm, còn có rất nhiều người muốn gia nhập vào đoàn thể này!
Hiện tại tôi cho các người thời gian suy nghĩ kỹ lại, nếu tới ngày mai mà còn không biết mình sai lầm ở chỗ nào, thì cuốn gói cho tôi!
Tô Mộc đi qua nhìn thấy người đang xoay lưng về phía mình, trên mặt lộ nụ cười. Xem ra suốt mấy năm hun đúc, đã làm Dương Tiểu Thúy thật sự biến hóa.
Phục vụ, tôi muốn đặt phòng!
Ánh mắt Tô Mộc xoay chuyển, đột nhiên hô.
Đặt phòng? Tới bộ phận đặt phòng, chỗ này của tôi không có quản lý việc đó! Không nhìn thấy tôi đang vội sao?
Dương Tiểu Thúy cũng không quay đầu lớn tiếng nói, đúng là một trái ớt cay, nhưng trái ớt này đã chín mọng.
Nhưng tôi không biết bộ phận đặt phòng ở nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702964/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.