Chú tổn thương có nặng lắm không? Thật xin lỗi, em chỉ mới nhận được tin tức. Em biết là ai làm, anh yên tâm, em sẽ xử lý tốt việc này. Dám đánh chú, thật sự nghĩ cha mình là chủ tịch huyện, mà chỉ là quyền chủ tịch thì dám càn rỡ như vậy sao? Tô Mộc, anh yên tâm, em sẽ xử lý việc này…
Không biết vì sao trong điện thoại truyền ra thanh âm lo âu xen lẫn vội vàng của Diệp Tích, trong lòng Tô Mộc liền cảm động. Mặc dù Diệp Tích liên tục nói chuyện, nhưng lại làm Tô Mộc cảm nhận được tình ý vô cùng tha thiết.
Lúc này Diệp Tích nắm giữ khối tài sản lớn tới mức không tưởng tượng được, mà phụ nữ bình thường một khi đạt được thành công như vậy, nhất định sẽ phát sinh biến hóa. Nhưng ở trong lòng Diệp Tích, luôn có hình bóng Tô Mộc, vĩnh viễn xem mình là nữ nhân của hắn.
Được rồi!
Tô Mộc mỉm cười cắt đứt:
Diệp Tích, bên em trời còn chưa sáng đi?
Em không ở Mỹ, hiện tại em đang cùng một thời gian với anh.
Diệp Tích nói.
Em lại chạy nữa rồi?
Tô Mộc nhíu mày hỏi.
Anh đừng nói sang chuyện khác được không, có quan hệ gì với việc em thường đi lại đâu. Hiện tại chú không sao đi? Có cần đón chú đi ra, em có đoàn thể y tế chuyên nghiệp ở đây/ Nhà chúng ta có nhiều cổ phần trong các bệnh viện, chỉ cần anh muốn…
Diệp Tích, cha của anh không sao, hiện tại đã ngủ rồi. Chuyện này anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702956/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.