Bị người mắng là lão bất tử thật sự là chuyện vô cùng dọa người. Nhưng trong lòng Tô Lão Thực chỉ thấy khủng hoảng, hắn đang khủng hoảng cho Đường Kha.
Nếu bị tên hỗn trướng kia thực hiện được mưu đồ, trong sạch của Đường Kha sẽ bị làm dơ bẩn. Cho nên dù biết Lương Tử Phong chán ghét mình, Tô Lão Thực vẫn nhất định ra mặt ngăn cản.
Anh cút ra ngoài cho tôi!
Tô Lão Thực phẫn nộ quát.
Tôi cút ra? Ông dám bảo tôi cút ra? Ha ha, quả thật là chuyện buồn cười, trong huyện Hạnh Đường này, người dám bảo tôi cút đi thật sự không thấy nhiều. Lão bất tử, ông thật sự cho rằng tôi không biết lai lịch của ông sao? Không phải trong nhà có con trai làm quan sao? Làm quan thì thế nào? Nơi này là huyện Hạnh Đường, cha tôi chính là chủ tịch huyện. Con của ông dù lợi hại thì lợi hại được bao nhiêu!
Lương Tử Phong khinh thường nói.
Anh?
Tô Lão Thực thật sự bị chọc giận.
Hôm nay tôi nói thẳng ở đây, Đường Kha, tôi thật sự rất muốn kết giao với cô. Cho nên cô tốt nhất đáp ứng yêu cầu của tôi, nếu không hai lão bất tử này chỉ sợ sẽ chết chắc!
Lương Tử Phong ngạo nghễ nói.
Anh là tên cặn bã bại hoại!
Đường Kha phẫn nộ quát.
Cô dám mắng Lương thiếu?
Lá gan thật không nhỏ!
Lương thiếu, cần gì phải tốn sức như vậy, trực tiếp ra tay thu thập nàng đi!
…
Đám nha nội bên cạnh đang hò hét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702943/chuong-1441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.