Có chuyện xảy ra nếu như thật sự phát sinh, anh muốn tránh né cũng không thể. Điều anh có thể làm chính là nghĩ mọi biện pháp để giải quyết. Bởi vì chỉ cần có chuyện xảy ra, có nghĩa anh phải lấy ra đủ tinh lực để giải quyết. Nếu không, đợi đến khi có nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc, anh sẽ gặp phải kết cục càng thảm hơn.
Rất không may, hiện tại nhiều chuyện xảy ra cùng lúc lại xuất hiện ở chỗ của Tô Mộc.
Vẻ mặt Sở Tranh thâm trầm, nghiêm túc, đã để mọi người nhìn thấy. Bọn họ đều đang suy đoán, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, lại có thể khiến cho đệ nhất đại thư ký chính quyền huyện Hoa Hải lộ ra thần sắc như vậy.
- Cái gì?
Khi Tô Mộc nghe được Sở Tranh nói, trên mặt cũng bắt đầu trở nên trầm thấp. Hắn xoay người nhìn về phía Phùng Thiên Hào nói:
- Lão Phùng, có chút việc gấp tôi cần phải đi xử lý. Xí nghiệp trấn Dương Tân các anh, tôi không thể đi thăm được.
- Huyện trưởng, anh có việc bận, có cần tôi hỗ trợ hay không?
Phùng Thiên Hào hỏi.
- Không cần!
Tô Mộc nói xong xoay người rời đi. Sau khi lên xe, chiếc xe giống như một làn khói liền biến mất khỏi phía trước đại viện trấn ủy của trấn Dương Tân. Sau khi không còn nhìn thấy chiếc xe của Tô Mộc nữa, Phùng Thiên Hào đảo mắt nhìn qua mọi người, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh như băng.
- Tô huyện trưởng vừa chỉ thị, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702880/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.