Thật sự qua trùng hợp!
Tô Mộc cho dù có nghĩ cũng không tưởng tượng được, ở chỗ như vậy, có thể đụng pảhi Tiêu Tiêu. Không sai. Người xuất hiện ở nơi này chính là Tiêu Tiêu. Chỉ có điều lúc này, trên mặt cô đầy khủng hoảng và lo nghĩ. Cho nên sau khi nhìn thấy Tô Mộc, Tiêu Tiêu giống như tìm được người tâm phúc, nắm lấy Tô Mộc, lôi kéo hắn vội vàng chạy nhanh về phía trước.
– Này, tôi nói này, cô có chuyện gì vậy?
Tô Mộc vội vàng hỏi.
– Đừng hỏi nhiều như vậy làm gì. Nhanh, cứu mạng trước!
Tiêu Tiêu giọng điệu sốt ruột nói.
Cứu mạng?
Tô Mộc càng lúc càng hồ đồ. Chỉ có điều đợi đến khi hắn đi theo Tiêu Tiêu xuất hiện ở bên trong một cửa hàng, nhìn thấy ở chỗ này còn có mấy tiếp viên hàng không đang đứng. Hơn nữa trên mặt mấy tiếp viên hàng không này rõ ràng rất tức giận. Hai bên đang tranh cãi cái gì đó. Tô Mộc có thể đoán được, có thể là các cô có phiền toái.
– Tiêu Tiêu, tại sao cậu lại quay trở về rồi? Báo cảnh sát chưa?
– Báo cảnh sát? Các cô còn dám báo cảnh sát? Tôi nói cho các cô biết, các cô ngày hôm nay không cho tôi một lời, cho dù là báo cảnh sát, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho các cô!
Một nam nhân mặc tây trang đi giày da nhìn rất vênh váo tự đắc đi tới, ngạo nghễ nói.
Chỉ là cao ngạo thì cao ngạo, từ trong ánh mắt của hắn, Tô Mộc chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702860/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.