Lưu Á là ai? Đó là thường ủy huyện ủy, là trưởng ban của ban tuyên truyền huyện ủy. Cho dù thật sự phải kiểm điểm cũng không phải kiểm điểm trước Tô Mộc. Nếu như thật sự xuất hiện kiểm điểm giống như vậy, trừ phi là phát sinh ra vấn đề rất nghiêm trọng, bằng không kiên quyết sẽ không xảy ra. Dù sao điều này liên quan đến vấn đề mặt mũi của một lãnh đạo.
Kiểm điểm ai cũng có thể làm, nhưng chỉ cần làm, tôn nghiêm và quan uy cũng sẽ lập tức biến mất.
Hiện tại Lưu Á đang làm chuyện như vậy!
Cũng chính vì chỗ này không có người ngoài. Nếu như thật sự có quan viên khác ở đây, tính chất sẽ trở nên tồi tệ tới mức nào? Giống như Tô Mộc đang uy hiếp Lưu Á. Chuyện như vậy, Tô Mộc đã sớm dự đoán được, cũng không muốn đối mặt.
– Lưu trưởng ban, sao lại nói lời như vậy!
Tô Mộc cười nói.
– Tô huyện trưởng, do tôi làm không được tốt, cho nên ban tuyên truyền huyện ủy mới xuất hiện người như Hoàng Năng. Tôi thật sự không ngờ hắn cũng dám lấy danh nghĩa của ban tuyên truyền huyện ủy, để lấy lòng mọi người, không ngờ viết ra bài văn như vậy. Tô huyện trưởng, tôi biết chuyện này đã mang lại phiền toái không cần thiết cho huyện trưởng, cho nên ban tuyên truyền huyện ủy quyết định, sa thải Hoàng Năng, trực tiếp khai trừ ra khỏi đội ngũ nhân viên công tác!
Lưu Á rất thành khẩn nói.
Tô Mộc không mở miệng, chỉ nhìn chằm chằm vào Lưu Á.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702484/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.