Cuộc điện thoại này là do Lưu Á gọi tới!
Tô Mộc thật ra vẫn luôn chờ cuộc điện thoại này. Những người khác nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng. Trừ phi là Lưu Á tự mình gọi điện thoại qua. Bằng không chuyện này thật sự không có khả năng kết thúc. Tin tưởng trong lòng Lưu Á cũng biết rất rõ. Cho nên sau khi lên thành phố, bị phê bình xong, cô ta mới gọi cho Tô Mộc đầu tiên. Nhưng phải biết rằng trước khi gọi cuộc điện thoại này, Lưu Á đã do dự hết nửa ngày. Bởi vì cô ta biết sau cuộc điện thoại này, kết quả thế nào, cô ta không thể dự đoán được.
Ai biết Tô Mộc sẽ muốn bắt bí mình thế nào?
Tuy nhiên nghĩ đến lần tới thành phố Tây Phẩm, Trịnh Sơ Vu nói những lời đó, khiến Lưu Á biết mình phải gọi cuộc điện thoại này. Phải biết rằng ngay cả Trịnh Sơ Vu cũng có chút kiêng kỵ Tô Mộc. Hắn có thể là dạng người đơn giản được sao? Thật sự không biết Tô Mộc rốt cuộc dựa lưng vào những vị tôn đại phật nào?
– Tô huyện trưởng!
Lưu Á cung kính nói.
– Là Lưu trưởng ban sao? Có chuyện gì vậy?
Tô Mộc thản nhiên nói.
– Tô huyện trưởng, ngài hiện tại có rảnh không? Tôi có chút việc muốn báo cáo với ngài.
Lưu Á thể hiện thái độ rất đoan chính.
– Cần báo cáo sao? Được. Bây giờ tôi đang ở Hắc Tước Trấn. Cô trực tiếp tới đây!
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Không có ý trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702481/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.