Thật ra Âu Dương Dung rốt cuộc đã làm chuyện gì, Tô Mộc không có tâm tình để ý tới, hắn chủ yếu nhằm vào vụ án mười cô gái mất tích. Ban đầu hắn nghĩ các nàng nhất định đã bị đưa đi, đã rời xa thành phố Tây Phẩm. Bây giờ xem ra mình đã đoán sai, các nàng không những chưa đi, hơn nữa còn công khai bị giam trong một ngôi biệt thự. Cũng không biết các nàng hiện tại như thế nào? Còn Âu Dương Dung dĩ nhiên là muốn dùng các nàng kéo các cán bộ lãnh đạo xuống nước.
Nói như vậy, có một điều có thể khẳng định, đó chính là sự trong trắng của mười cô gái này có lẽ còn chưa bị mất.
Chỉ cần vẫn còn trong sạch, những chuyện còn lại đều dễ nói.
– Đoạn Bằng, nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng ngôi biệt thự mà bọn họ nói là nhà nào. Nếu không được thì trực tiếp đi tìm từng nhà một!
Tô Mộc nói.
– Vâng!
Đoạn Bằng gật đầu nói.
– Bằng tử, từ trước tới nay tôi cũng không hỏi cậu, sau khi cậu giải ngũ có còn liên lạc với những chiến hữu trước kia không?
Tô Mộc hỏi.
– Đương nhiên là có, lãnh đạo cũng biết, con người tôi tương đối trọng tình cảm, hơn nữa tình chiến hữu của chúng tôi mãi mãi không biến mất theo thời gian, cho nên chúng tôi đến bây giờ vẫn còn liên lạc. Binh chủng chúng tôi có một đặc điểm, đó chính là trước sau đều rất tốt. Cũng chưa có ai nói mình không biết người này người kia. Nhưng đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702403/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.