Chẳng lẽ vừa rồi mình nói sai rồi?
Có lẽ vừa rồi mình thật sự làm sai rồi!
Mình là thư ký, sao có thể nói như vậy. Lần này thật sự xui xẻo, xem ra mình tu luyện còn chưa đủ độ lửa a.
Trong lòng Sở Tranh bất an, nhưng hắn không hối hận. Kỳ thật những lời này hắn ẩn giấu trong lòng đã lâu, đã sớm muốn nói ra. Nếu lúc trước hắn dám vạch ra quan hệ giữa Lý Thiếu Quân cùng Lý Thiên Thạc, dùng chính tên mình cử báo, cũng chưa từng nghĩ qua mình sẽ được an ổn. Trong trường học được cỗ chính khí làm Sở Tranh hiểu được một điều, có một số việc nếu không có người đi làm, sự thật sẽ bị quên lãng.
Người khác không làm, hắn phải làm!
Sở Tranh, những lời như vậy ngày sau chỉ nghĩ trong lòng là được rồi!
Tô Mộc nhắc nhở.
Đúng vậy, chỉ là nhắc nhở mà không phải trách phạt.
Nếu thật sự trách phạt, tuyệt đối không dùng thái độ như thế. Khi nghe Tô Mộc nói ra lời này, trong lòng Sở Tranh tràn ngập kích động. Hắn biết, Tô Mộc không nghĩ bỏ qua hắn, còn nhắc nhở hắn, nếu không Tô Mộc hoàn toàn không cần lên tiếng.
Dạ, chủ tịch!
Sở Tranh nhanh chóng đáp:
Chủ tịch, bây giờ chúng ta đi đâu?
Đi đâu? Đương nhiên là đi tới trấn ủy trấn Thập Phương!
Khóe môi Tô Mộc hiện nụ cười băng sương, muốn chơi trò này với hắn, Lý Thiếu Quân, lần này chẳng những tên kia xui xẻo, thậm chí cần xử trí cả hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702261/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.