Dương Bách Kỳ biết rõ hơn ai khác, đó chính là bất kể ở đâu, nếu anh muốn nắm quyền lực, nhất định phải có chuyện để làm. Nếu như không có chuyện gì giao cho anh, anh cũng chỉ có thể ngồi yên một chỗ, anh nói anh có thể có quyền lực gì? Giống như chuyện Tô Mộc vừa nói, cho dù có nhỏ đi nữa, Dương Bách Kỳ cũng sẽ không chút do dự đi làm.
Đừng quên Dương Bách Kỳ còn là phó chủ nhiệm phòng giám sát, có danh hiệu này, cộng thêm thân phận tổ trưởng tổ công tác, hắn muốn làm gì còn không phải chỉ trong một câu nói. Chỉ cần tạo thành ấn tượng hắn là lãnh đạo với cấp dưới, Dương Bách Kỳ có thể dựa vào cái này, không ngừng tích góp uy vọng thuộc về mình. Đến khi nào Dương Bách Kỳ hắn thu thập đủ quyền lực, để cho tất cả những người của phòng giám sát đều biết hắn là người nào, khi đó còn có chuyện gì của Tô Mộc?
Đây chính là con đường vòng cứu quốc mà Dương Bách Kỳ nghĩ đến.
Mặc dù ở phòng giám sát tỉnh ủy ta không thể làm gì ngươi, nhưng chỉ cần lực ảnh hưởng của ta chiếu rọi khắp nơi, ngươi lấy cái gì so sánh với ta?
– Nếu như vậy, vậy nhờ cậy Phó chủ nhiệm Dương rồi.
Tô Mộc cười nói.
– Nói gì vậy, đây là công việc của tôi, nào, mọi người ăn đi, nếu không đủ thì gọi nữa.
Dương Bách Kỳ nhất thời thuận mồm nói. Sau khi nói xong, Dương Bách Kỳ cũng cảm giác có cái gì không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702091/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.