Thường Hương thật sự không biết làm sao rồi!
Chuyện này là thế nào? Trong kịch bản không hề có tình tiết như vậy, làm sao lại có nhiều người như vậy đến đây quan sát? Mặc dù ta tương đối cởi mở, nhưng cũng không đến loại trình độ này.
Buông hắn ra? Là có ý gì? Chẳng lẽ nói muốn dừng quay phim sao?
– Các ngươi là ai?
Thường Hương nhíu mày hô, tiện tay lấy từ bên cạnh một chiếc khăn tắm che ngực mình.
Dáng người Thường Hương thật sự không tệ, chẳng qua bị nhiều người vuốt ve, vì vậy làm cho người ta cảm giác chán ghét.
– Chúng ta là ai sao, Thường Hương đúng không? Chuyện của ngươi đã đổ bể rồi, cút ngay cho ta!
Lý Nhạc Thiên trực tiếp xông lên trước, sau khi thấy Tô Mộc không có chuyện gì, trái tim mới tạm thời bình tĩnh lại, dùng sức ôm lấy Tô Mộc, chẳng qua khi ghé sát người, hắn cũng ghé vào bên tai Tô Mộc thấp giọng nói:
– Huynh đệ, thành công rồi!
Tô Mộc không nói gì, chẳng qua khi không ai chú ý tới, nháy mắt ra hiệu với Lý Nhạc Thiên.
Tất cả mọi việc đều phát sinh trong nháy mắt, làm cho người ta không thể phát giác.
Thường Hương bây giờ không dám nói thêm cái gì, bởi vì khí thế của đám người trước mắt rất mạnh mẽ, nhất là trong đó có mấy vị cũng là ân chủ của nàng, đều là người thân phận cao hơn Đồng Phương chớ không kém, bọn họ đứng bên cạnh không nói gì, rất hiển nhiên người động thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702067/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.