Tại sao là chỗ này?
Sao vậy? Chẳng lẽ không vui sao?
Thích thì thích, nhưng chẳng lẽ mỗi lần đều tới nơi này sao? Anh rõ ràng là vô lại!
Đúng vậy, em không tin trong cả huyện thành không còn tiệm an nào khác.
Anh đâu có nói chỉ có một tiệm ăn này, nhưng em vừa nhắc nhở lại làm cho anh nghĩ tới, có một tiệm thịt chó, em muốn đi ăn không?
Giữa mùa hè đi ăn thịt chó, có bị bệnh không? Em tình nguyện ăn cái này.
Mặc kệ, em đói lắm rồi, em muốn ăn, nơi này đi.
Tô Mộc mang hai cô gái đi tới quầy thịt nướng nằm gần nhất trung Hình Đường. Sở dĩ lựa chọn nơi này là vì Tô Mộc đột nhiên nghĩ tới mình mua ngôi nhà nhỏ trong huyện thành, lúc này để Quan Ngư ở lại ôn tập thi cử, hiện giờ Quan Ngư rời khỏi, hắn cũng nên về xem qua một chút.
Không biết Đường Kha còn ở nhà hay không, lúc nghỉ hè Đường Kha gọi điện cho Tô Mộc, sau đó cũng không thấy liên hệ. Tô Mộc bận rộn công tác nên cũng quên gọi trở về. Hiện giờ nhớ tới thật sự cảm thấy mình đã sai lầm. Đường Kha chỉ còn lại một mình hắn là người thân, nếu mình không chiếu cố cho cô nhỏ, thật khó tưởng tượng nhi đồng nhỏ như vậy làm sao có thể tiếp tục sinh tồn.
Hẳn nên mua di động cho Đường Kha!
Ít nhất mua di động có thể liên lạc càng thêm phương tiện, hiện tại Đường Kha học trung học, không biết tiểu nha đầu biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701657/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.